Thảm nạn trẻ em mại dâm ở Cambodia và Việt Nam: Những Chuyện Đau Ḷng

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

TTVNCC, VNNB, 31/1/04

Phạm Phong Dinh

Children for sale

Trong những ngày cuối tháng 1.2004, giữa lúc những đài truyền h́nh Hoa Kỳ chú tâm loan tải tin tức và h́nh ảnh những cuộc vận động tranh cử ồn ào của những ứng cử viên Đảng Dân Chủ, th́ đài NBC với nhóm phóng viên chương tŕnh Dateline đă âm thầm làm một cuộc hành tŕnh một phần ṿng trái đất để thu những thước phim mà rất nhanh chóng khi được tŕnh chiếu trên màn ảnh nhỏ, đă dậy lên một làn sóng phẫn nộ và kinh hoàng trong lương tâm nhân loại, đến nỗi Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Colin Powell đă phải lên tiếng kết án mạnh mẽ và đoan xác Hoa Kỳ sẽ can thiệp, cũng như Tổng Thống Hoa Kỳ GeorgeW. Bush kư ngay đạo luật truy tố và trừng trị. Vấn đề nghiêm trọng nào mà đă rung động đến trung tâm quyền lực cao nhất của Hoa Kỳ như vậy.

Đêm 23.1.2004, khán giả của Đài NBC xem chương tŕnh phóng sự Dateline đă hết sức ghê tởm khi được chứng kiến khoảnh khắc mà nhóm phóng viên Dateline cùng với cảnh sát Cambodia đột phá vào những ổ mại dâm trá h́nh ở Phnom Penh (Nam Vang) và đă giải thoát được không phải những cô gái bán thân lớn tuổi, mà là những em bé gái nhỏ xíu, ốm yếu tuổi chỉ từ 5 đến 10 đang bị ép buộc hành nghề gái điếm. Khi phá cửa và lục soát một căn pḥng kín, nhóm phóng viên Dateline và cảnh sát Miên đă phát hiện nhiều tập h́nh ảnh và bút tích của nhiều em bé Việt Nam nằm ngổn ngang trên bàn, mà người xem có thể dễ dàng nhận ra những cái tên Liên, Tuyết, Xuân, Yến, v.v.. Từ hàng chục năm nay, thế giới đă biết rằng cộng sản Hà Nội đă làm ngơ và dung túng cho một hệ thống buôn người, không phải chỉ trong lĩnh vực nô lệ mại dâm mà c̣n nhiều lĩnh vực khác như kết hôn, lao động. Nhưng chưa từng bao giờ nhân loại phải đau ḷng đối diện với với một sự thật kinh khủng đang xảy ra tại Việt Nam và Cambodia, mà không ngôn từ nào có thể diễn tả được sự kinh hoàng về một tội ác chưa từng thấy trong lịch sử h́nh thành của con người.

Cộng Sản Hà Nội có thể phủi trách nhiệm khi đổ cho nước Cambodia là thủ phạm chính, v́ phát giác động trời đó xảy ra trên nước Miên. Nhưng chúng có thể giải thích như thế nào về sự hiện diện của hàng chục ngàn cô gái và bé gái Việt Nam trong những nhà chứa Cambodia. Tại sao ở những chỗ đó, người ta không t́m thấy một em gái Lào, Thái Lan, Miến Điện, Tân Gia Ba, Đài Loan, Nhật Bản, Mă Lai Á, Đại Hàn nào, mà chỉ thấy có các em gái Miên và Việt Nam, đa số là Việt Nam. Tại sao chỉ để bắt một đại đức Phật Giáo đang xin tị nạn chính trị ở Nam Vang, th́ t́nh báo cộng sản Hà Nội đă dễ dàng phăng ra tung tích của ông. Liệu hai con mắt có c̣n nằm trong cái hộp sọ của chúng không, khi sờ sờ trước mắt chúng hàng chục ngàn cô gái Việt Nam đang oằn oại ngày đêm trong ṿng tay của những con quỷ dâm dục. Có phải nó xuất phát từ đường dây tội ác với sự dung túng và tổ chức của hai nước cộng sản khét tiếng diệt chủng và diệt dân tộc này hay không. Chúng ta hăy dành lời giải đáp này cho những tổ chức nhân đạo, nhân quyền thế giới, trong đó tổ chức International Justice Mission (Sứ Mạng Công Lư Quốc Tế) đang hoạt động rất tích cực.

Ông Gary Haugen, nguyên là Công Tố Viên Liên Bang, hiện nay là Giám Đốc tổ chức Sứ Mạng Công Lư Quốc Tế, với một kinh nghiệm dầy dặn về luật pháp và tội phạm, ông có đầy đủ tư cách và khả năng để lao ḿnh vào cuộc đối đầu với loại tội ác tuy rằng không đẫm máu nhưng ghê tởm nhất. Đă gọi là sứ mạng, nên lắm lúc những nhân viên nhiệt thành của tổ chức này phải chấp nhận hiểm nguy khi dấn thân vào hàng ổ của tội ác. Tổ Chức Công Lư Quốc Tế đă từng cứu thoát hàng trăm phụ nữ và trẻ em ra khỏi những nhà chứa gái khắp thế giới, lần này đạo quân của ông Gary Haugen sẽ tấn công vào Cambodia. Cái phương cách thực hiện của tổ chức tuy rất hiệu quả nhưng cũng rất nguy hiểm, mà nó từng làm xôn xao bàn căi trong những tổ chức nhân đạo khác. Nhân viên Sứ Mạng Công Lư sẽ giả dạng khách t́m hoa, trà trộn vào những khu ăn chơi trác táng, trang bị máy thu h́nh trong người một cách kín đáo. Khi đă thu được những bằng chứng chính xác, nhân viên tổ chức t́m đến chính quyền địa phương yêu cầu giải quyết. Đứng trước sự việc đă rồi, chính quyền địa phương buộc phải hành động, không c̣n sự chọn lựa nào khác. Giả sử là không chịu làm ǵ đi, th́ Tổ Chức Công Lư Thế Giới, dưới quyền lực mạnh mẽ của ông Hary Haugen và sự đỡ đầu của chính phu? Hoa Kỳ sẽ la... làng làm um sùm lên, thà là làm trước để khỏi bị trung ương khiển trách và bị cho về vườn đuổi gà. Cũng với cung cách làm việc tiên lễ hậu binh đó, dẫu biết rằng toàn cơi nước Cambodia, bộ máy điều hành quốc gia chỉ rặt một bọn tham nhũng từ trên xuống dưới và là một lũ cùng hung cực ác chẳng thua ǵ bọn Mafia quốc tế, nhưng nhóm ông Hary Haugen vẫn quyết định mở trận đánh vào chính trung tâm tội ác về nô lệ t́nh dục ở ngay tại thủ đô Nam Vang.

Tại sao Sứ Mạng Công Lư Thế Giới chọn Nam Vang. Từ nhiều thập niên qua, sau đại nạn diệt chủng trong những năm 1975 - 1979 dưới bàn tay sắt của Khmer Đỏ, mà đă giết chết chừng 2 triệu dân, đất nước Cambodia cho đến thời điểm hiện tại vẫn c̣n được xếp vào hàng những quốc gia nghèo nhất thế giới, với lợi tức trung b́nh đầu người mỗi năm là 300 đô la. Nước "anh em" láng giềng Việt Nam cũng không khá hơn, với lợi tức 400 đô la. Nói là trung b́nh v́ chia tổng sản lượng quốc dân cho số đầu người, nhưng thực sự th́ sự chênh lệch lợi tức đă ngày càng thành một khoảng cách mênh mông bao la giữa người giàu và người nghèo đến chóng mặt. Từ một tên đại tham nhũng có nhiều tỉ bạc trong ngân hàng ngoại quốc cho đến một người nông dân nghèo, một người công nhân hạng bét lợi tưc vài trăm đồng, thậm chí hàng triệu người chẳng có đồng xu lợi tức nào. Trong những xứ sở quá nghèo, không cung ứng đủ công ăn việc làm tối thiểu để người nghèo nhất có cái ăn mà tồn tại, th́ một trong những con đường cùng là trộm cắp, lừa đảo, cướp giật và đĩ điếm.

Người phụ nữ nghèo không c̣n sự chọn lựa nào khác, họ đành phải bán chính thân thể ḿnh để t́m cái sống. Từ đó, họ là nạn nhân trực tiếp của những thành phần lưu manh, lường gạt, những tổ chức buôn người kiểu Mafia, và phần lớn chính quyền địa phương dung túng hoặc thậm chí nhúng tay vào. Ở những nước này, tiêu biểu như Cambodia, Việt Nam, thật không có ǵ ngạc nhiên khi những khu ăn uống, chơi bời sa đọa mọc lên như nấm, v́ đó là những cái vú sữa xịt ra tiền, huy hoàng lộng lẫy đến choáng ngộp khách du lịch ngoại quốc. Có những chỗ ăn chơi th́ cần phải có nhiều gái để cung cấp mọi dịch vụ dâm t́nh, dưới mọi h́nh thái. Gái t́m ở đâu. Dĩ nhiên là t́m ở những chỗ khốn cùng nhất, chỗ mà người con gái chỉ có gật đầu ưng chịu chứ không có sự chọn lựa nào khác. Lợi tức từ dịch vụ thân xác đó sẽ được chia chác cống nạp rất hậu hĩ cho nhân viên chính quyền mọi cấp, để ngược lại nhận được sự chở che hay làm ngơ của bọn chúng.

Nhưng trong khi đó th́ những khu vực văn hóa, giáo dục, y tế, xă hội đă ch́m khuất nghèo nàn trong những vùng tối tăm mà khách du lịch, thậm chí những người xênh xang áo gấm về làng lắm lúc cũng chẳng muốn tới. V́ ở đó có cái ǵ hấp dẫn đâu. Chẳng có rượu, chẳng có gái th́ tới làm ǵ. Đằng sau cái thế giới đầy màu sắc, âm nhạc, rượu, gái, và tràn đầy khoái lạc đó, là một thế giới của đói nghèo, của một đại dương nước mắt và của những nỗi bất hạnh cùng cực, mà nếu thượng đế không thịnh nộ giáng cơn sấm sét xuống một ngày nào đó, th́ có lẽ nó sẽ c̣n kéo dài đến vô tận.

Từng có nhiều kinh nghiệm về loại buôn người làm nô lệ t́nh dục, song đó là các em tuổi vị thành niên hay các cô gái thành niên, nhưng phong thanh nghe thấy có những em gái thiếu nhi, nhi đồng cũng bị bán vào lầu xanh, những tổ chức nhân đạo thế giới chỉ có thể đưa hai tay lên chào... thua cho cái độc ác của con người đối với con người. Cuộc thâm nhập vào thế giới tội ác ở Nam Vang của Tổ Chức Công Lư Thế Giới chuẩn bị rất tỉ mỉ, với sự tham dự của phóng viên chương tŕnh Dateline Đài Truyền H́nh NBC và đại diện một tổ chức nhân quyền Tân Tây Lan (New Zealand) là ông Robert. Robert chỉ là tên giả, v́ ông sẽ c̣n tiếp tục dấn thân vào những khu tối tăm khác ṿng quanh thế giới. Kế hoạch cũng sẽ không cho Robert chường mặt lên màn ảnh để bảo vệ an toàn cho ông này. Robert sẽ đóng vai một hướng dẫn viên sex tour mời chào khách ngoại quốc, đa số đến từ Hoa Kỳ, thưởng thức những món hàng đặc biệt của Cambodia.

Trong một khách sạn hạng sang, nhóm Dateline đă trang bị xong những máy thu h́nh tí hon nhưng rất tối tân dấu trong người, họ sẽ đóng vai những ông khách Mỹ đi t́m thú vui thể xác với các em gái nhi đồng Cambodia. Một buổi sáng vừa mới ló đầu ra khỏi cửa th́ đă có hai ba gă xe Honda ôm chạy tới xổ tiếng Anh như gió:



-- Con cua cu Ho - Nong Duc Manh (Con_cua_cu_Ho@hn.vnn.vn), February 22, 2004

Answers

- Chơi gái không?

- Gái trẻ không?

- Trẻ, trẻ lắm, ...ừ... 12 tuổi chịu không?

- Có phiền phức ǵ không hả?

Gă xe ôm cười đểu giả:

- Đừng lo, không có phiền hà ǵ ở Cambodia hết!

Trong khi đó th́ Robert cũng đă bắt được một con nhạn là đà, một người Mỹ phốp pháp trông rất đẹp lăo là bác sĩ quang tuyến Jerry Albom, làm việc tại tiểu bang Oklahoma. Robert đề nghị ba "em" nhỏ tuổi với giá 60 độ Albom đă trả giá và đă "dính" vào băng thu âm như sau:

- Không, tôi thường chơi mấy em 15, 16, hay có khi 14, ba em chỉ có 50 đô thôi hà.

Phóng viên Dateline đă theo sát bác sĩ Albom và chừng một tá người Mỹ khác vào những hộp đêm chứa gái vị thành niên. Tên tuổi của những con quỷ pedophile (ái nhi dâm) này đă được đệ tŕnh cho ủy ban điều tra đặc biệt của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ. Tháng 6.2003, phóng viên Chirs Hansen, giám đốc chương tŕnh Dateline, cùng một cameraman chận đầu Albom khi ông ta sắp vào pḥng làm việc ở Oklahoma và trưng ra bằng chứng là ông đă hành dâm với những em gái dưới 18 tuổi. Dĩ nhiên Albom chối bai bải, em hỏng có à nhe, em hỏng có khi nào dại dột mà tham dự vào những cái đó. Nhưng đối với Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Colin Powell, th́ số phận Albom và nhiều predators khác (quỷ móng vuốt) đă được định đoạt bằng câu phán xanh dờn như sau trước mặt phóng viên Hansen:

- Ông ta có thể là một bác sĩ, nhưng cũng là một tội phạm. V́ ông ta là tội phạm nên nếu ông ta có thể bị đưa ra trước công lư, th́ ông ta sẽ bị đưa ra trước công lư. Luật pháp đ̣i hỏi như vậy. Và ông ta không c̣n phải lo lắng rằng liệu ông ta c̣n làm bác sĩ nữa hay không, v́ ông ấy sẽ nằm đếm lịch trong nhà đá, nơi mà ông ta sẽ tùy thuộc. Trên tất cả, có lẽ ông ta cần phải đến khám ở những bác sĩ phân tâm học, nếu đúng là những hành động đó đă xui khiến ông ta.

Được hỏi là tại sao Hoa Kỳ phải nhúng tay vào chuyện mại dâm ở Cambodia, Powell trả lời:

- Làm sao chúng ta có thể ngoảnh mặt chứ hả? Nếu chúng ta muốn có nhiều bạn trên thế giới, nếu chúng ta muốn có quan hệ tốt hơn với nhiều nước, chúng ta phải giúp họ đối đầu với những vấn đề như thế này.

Danh từ "giúp đỡ" của Powell được hiểu như là vừa giúp đỡ vừa áp lực. Ít nhất đă có hai người Mỹ đă được chính quyền Cambodia bắt giam về tội hành dâm với trẻ em và đă giải giao cho Hoa Kỳ.

Trở lại với cuộc đột kích vào những động mại dâm trá h́nh ở Nam Vang. Robert đă có nhiều mối dây liên lạc với tai mắt ở địa phương, là những thổ công rất rành địa h́nh địa vật ngoắt ngoéo của những ổ điếm, đă hướng dẫn đoàn phóng viên Dateline đến một quán cà phê. Một mụ chủ thường được gọi là Bà Lang niềm nở tiếp đón những ông khách Mỹ mua dâm, rồi Lang hướng dẫn họ vào nhà sau leo lên một cầu thang dẫn lên những căn pḥng kín đáo. Lang luôn miệng giới thiệu "hàng" là nhưng cô gái thật trẻ. Ở Cambodia "thật trẻ" phải hiểu là dưới 18 tuổi. Mụ Lang dẫn ra một em gái khoảng 15 tuổi, khuôn mặt cô gái nhỏ này vẫn c̣n chưa hết nét sợ hăi. Lang cho biết cô gái này c̣n trinh, khách muốn làm chủ thân xác em phải trả 600 mỹ kim và được tự do dắt em về khách sạn hành lạc suốt ba ngày. Đại loại là trong những ngày lang thang vào những quán cà phê trá h́nh này, đoàn phóng viên đều trông thấy nhiều em gái trong độ tuổi thiếu niên khoảng 14, 15 tuổi được đem ra chào hàng. Ở một cái động khác trong một dăy phố lao động nghèo nàn, những căn nhà lụp xụp lợp tôn nằm hai bên con đường hẹp đầy rác rến, đàn bà và trẻ em nhếch nhác, một thằng nhóc chỉ mới 15 tuổi tên Po mà đă là một đầu nậu mại dâm, mặc mũi tươi tỉnh, áo quần tươm tất trông chẳng khác nào một tay ma cô thuộc loại hảo hạng. Po đă hướng dẫn đoàn phóng viên vào trong một căn nhà nhiều pḥng, mà chính ở đây, những h́nh ảnh của tội ác tột bậc đă được thu lấy.

Một lô một lốc những thằng nhóc khác đă mở những cánh cửa pḥng, trong đó toàn là những em bé nhỏ xíu không quá 10 tuổi, có một em 5 tuổi đang nằm trên giường, trông rất giống như một đứa nhỏ c̣i cọc. Đa số những em gái này đều vơ vẽ nói được tiếng Anh và biết ra giá với khách mua dâm. Một em là 30 đồng, hai em 60, ba em là 90 mỹ kim. Trong khi đó th́ bọn ma cô nhóc t́ nhảy nhót chung quanh những người khách Mỹ cười đểu:

- Yum Yum ! Happy, happy, happy...

- Boom Boom ?

- No, Yum Yum.

Một em bé gái cuốn năm ngón tay đưa lên miệng biểu diễn động tác Yum Yum. Yum Yum là thực hiện khẩu dâm (oral sex). Boom Boom là làm t́nh (intercourse). Các em này c̣n quá nhỏ, nhưng chừng năm, bảy năm nữa th́ các em sẽ sẵn sàng Boom Boom. Sợ khách từ chối phẩm chất hành lạc, một em gái đă nở một nụ cười tươi mời chào:

- If you no like, no you pay.

Khi đă b́nh tĩnh ngồi trong xe để sửa soạn cho những bước sắp tới, Bob Mosier, Trưởng Ban Điều Tra của Tổ Chức Công Lư Thế Giới đă đau xót kêu lên:

- Nếu một đứa con gái nhỏ tám hay chín tuổi mỉm cười nh́n bạn, bạn nhận ra rằng rất có thể trong một khoảnh khắc nào đó bạn sẽ hành lạc với chúng để chúng có tiền, và cái cười đó là v́ tiền. Tôi muốn nói đến cùng nụ cười đó trên khuôn mặt của những đứa con gái của tôi, khi chúng biết rằng chúng sắp được đi chơi trong khu Disney World.

Những h́nh ảnh này đă được thu vào ống kính. Gary Haugen, Giám Đốc Sứ Mạng Công Lư Thế Giới, cân nhắc rằng, trong mạng lưới buôn người chằng chịt ở một xứ quen với bạo lực và súng đạn này, tốt hơn hết là t́m kiếm sự hỗ trợ của Sứ Quán Hoa Kỳ. Gary đă tŕnh cho Ṭa Đại Sứ Hoa Kỳ tại Nam Vang tất cả những chứng liệu và yêu cầu hành động. Một tuần sau, Ṭa Đại Sứ thông báo, rằng phía Cambodia đă sẵn sàng hợp tác. Một kế hoạch đột kích đă được thiết kế rất tỉ mỉ như sau. Mục tiêu là khu nhà thô? Svay Pak, một cái làng cách Nam Vang 20 phút lái xe.

Hướng dẫn viên trá h́nh Robert sẽ t́m đến những tên ma cô mại dâm (pimps) điều đ́nh đem các em gái đến một địa điểm ngoài làng Svay Pak, với lư do là khách mua dâm muốn thoải mái với các em tại biệt thự của họ mướn ở đó. Cảnh sát Cambodia không muốn làm kinh động Svay Pak, họ chỉ muốn tóm cổ bọn đầu nậu và giải thoát các em gái ở một nơi an toàn. Dĩ nhiên những tên đầu nậu ma cô này đâu phải ngây thơ, chúng nghi ngờ, và để thử mức độ "thành thật" của Robert, chúng đề nghi. Robert hăy hành lạc với một em gái 5 tuổi trước cho chúng coi đă. Robert đành chào thua và t́m một nhóm đầu nậu khác. Thật may mắn, bọn ma cô này tham tiền và... ngu hơn bọn trước, đă đồng ư với điều kiện là chúng sẽ áp tải "hàng" đến biệt thự và sẽ ở đó chờ. Robert chịu liền. Đến càng đông càng tốt, v́ đă có một chiếc "limo" bus 50 chỗ ngồi đậu một chỗ khuất chờ đưa chúng vào nhà đá. Phía Cambodia đă gửi một lực lượng hùng hậu 60 cảnh sát viên vào cuộc truy bắt tội phạm. Nhưng con số đông đảo này đă gây e ngại nhiều cho nhóm Dateline và Gary, thế nào tin tức cũng bị x́ ra ngoài, v́ chắc chắn có nhiều cảnh sát viên đă ăn tiền hối lộ của bọn chủ chứa. Điều này ai cũng biết, nó tràn lan khắp đất nước. Với đồng lương chết đói 30 đô la một tháng, người ta rất dễ bán linh hồn cho quỷ để có thật nhiều tiền. Robert đă có chứng cớ và h́nh ảnh rơ ràng về một cảnh sát viên ở Nam Vang, khi đề nghị Robert trả cho hắn 150 mỹ kim, th́ hắn sẽ bảo đảm khách mua dâm do Robert hướng dẫn sẽ không bị bắt nếu bị động.

Sự e ngại đó quả nhiên đă trở thành sự thật, khi đến ngày mở tiệc hành lạc, th́ bọn đầu nậu đổi ư. Năm sáu gă lái xe ôm chở "khách" đến nhà chứa Svay Pak để nhận hàng, th́ chẳng thấy sự niềm nỡ nào cả và chẳng thấy hàng, lẽ ra đang đứng chờ trước nhà. Măi sau, bọn ma cô mới dẫn ra em gái nhỏ chị em ruột chỉ mới xuất hiện ở nhà chứa chừng vài tuần. Đột nhiên, bọn đầu nậu thay đổi chương tŕnh thêm lần thứ nh́, chúng yêu cầu khách hành lạc ngay tại nhà chứa. Đến đây, biết chắc chắn Kế Hoạch A đă bị bại lộ, nhóm Bob Mosier bèn chuyển sang Kế Hoạch B. Rất đơn giản. Tấn công thẳng vào bên trong, chẳng nói on đơ ǵ cả. A lê hấp, cảnh sát ch́m lẫn cảnh sát sắc phục phá cửa xông vào nhà, mọi cửa nẻo đều bị xà beng hay búa đập vỡ ra. Những nhân viên Hoa Kỳ vội vă bồng lấy những em nhỏ nhất chạy ra ngoài trao lại cho một vài nữ nhân viên của Bộ Phụ Nữ Cambodia. Bọn trẻ con khóc um trời, chúng vẫn chưa hiểu cuộc náo loạn này có ư nghĩa ǵ. Trong lúc đó th́ cảnh sát Cambodia chịu trách nhiệm làm thịt bọn đầu nậu và tú bà, một cuộc rượt bắt sôi nổi diễn ra trong nhà chứa. Giữa lúc lộn xộn th́ có vài em bé sợ quá, chúng cứ tưởng là lại bị bắt cóc đem đến một nơi nào khác, nên chúng bỏ chạy mất. Những người Mỹ và cảnh sát kiểm lại danh sách, thấy thiếu mấy em, liền bung ra t́m sang những căn nhà lân cận. Khi phá cửa xông vào một nhà chứa khác, th́ phe ta đă giải cứu thêm nhiều em gái trong tuổi vị thành niên (teenager), một sự t́nh cờ đầy may mắn cho các em này. Người ta đă trông thấy nhiều tập ảnh có dán h́nh và bút tích của các cô gái, có lẽ là để trao cho khách ngắm nghía và chọn lựa. Thật đau ḷng, hầu hết tập ảnh này đều viết bằng tiếng Việt, với những cái tên Liên, Tuyết, Xuân,... Trông vóc dáng, nước da và khuôn mặt th́ chẳng c̣n lầm vào đâu được, chính các em là người Việt đă trôi nổi sang tận xứ Miên này.

Đến cuối ngày th́ con số các em bé được cứu thoát lên đến con số 37 em, đa số là trẻ nhỏ dưới 10 tuổi. Số em gái này đă được nhân viên Bộ Nội Vụ đưa về một trung tâm tạm trú nhân đạo gọi là AFESIP và được phân thành hai nhóm: nhóm thiếu nhi và nhóm vị thành niên. Giám Đốc trung tâm, ông Pierre Legros, người Pháp, không được lạc quan cho lắm. Ông nói rằng đem các cô gái bất hạnh ấy ra khỏi nhà chứa là một chuyện đă khó khăn, nhưng giữ được các em đừng trở lại những chốn đó càng khó khăn hơn nhiều. Legros ước lượng sẽ có khoảng 40% số em này sẽ trở lại kiếp đời bán dâm, v́ cái gốc rễ xô đẩy các em vào con đường cùng này là nghèo đói vẫn chưa thay đổi. Thảm nạn trẻ em bán dâm vẫn sẽ c̣n tiếp diễn dài dài. Điều lo ngại này đúng.

Sáu tháng sau ngày bắt quả tang bác sĩ Albom hành dâm với trẻ em, nhóm Dateline trở lại Svay Pak làm khách mua dâm, th́ bọn ma cô và tú bà vẫn mời chào món hàng Yum Yum.

Có ít nhất 7 tú bà và ma cô bị tóm cổ đưa ra ṭa. Tên đầu nậu chính được ṭa phán cho 15 cuốn lịch về tội cung cấp gái vị thành niên. C̣n mu. Lang, người bán trinh các cô gái với giá 600 đô la nhận bản án 20 năm. Gă cảnh sát nhận 150 mỹ kim khi trước lúc đó đang ngoài giờ làm việc, hắn mặc thường phục lóng nhóng đến xem, th́ bị một ma cô nhận diện chỉ cho cảnh sát nắm đầu luôn. Thế là hết làm cảnh sát rồi nhé. Khi được phóng viên Hansen hỏi về thực trạng những tệ nạn ở Cambodia, bà Mu Soc Hua, Bộ Trưởng Đặc Trách Vấn Đề Phụ Nữ đă buồn rầu thú nhận:

- Tôi xếp nạn mại dâm vào ưu tiên một trong danh sách của tôi.

- Có cách nào đưa ra con số trẻ em dính líu vào thảm nạn này là bao nhiêu không?

- Khoảng 30 ngàn em.

- Bà có thấy là con số quá nhiều không?

- Vâng, đúng.

Chỉ có 37 em được giải thoát khỏi kiếp đời tăm tối trong số 30 ngàn trên toàn quốc là một con số thật nhỏ đến đau ḷng. Không thảm thương làm sao được, khi mà hầu hết trong đó là các em gái Việt Nam bất hạnh của chúng ta. Nhóm Dateline đă phỏng vấn một em gái Việt Nam 14 tuổi bị đưa sang Miên làm gái điếm vừa được giải cứu. Em cho biết, một ngày đi học về th́ có một người đàn bà đi theo gạ gẫm giúp t́m việc làm bên Miên và hứa em sẽ làm chạy bàn trong một quán cà phê. Gia đ́nh quá nghèo, cha mẹ em đă chịu nhận vài trăm đô la ứng trước của bọn đầu nậu, rồi nhắm mắt để cho con ḿnh theo bọn chúng vào con đường vô định. Những ngày đầu khi bị bọn tú bà Miên ép tiếp khách, em này đă khóc lóc tù chối và bỏ trốn. Cuộc trốn chạy kiểu Thúy Kiều này đă kết thúc với màn roi vọt, đánh đập tàn nhẫn và bỏ đói khát ba ngày đêm, em vẫn không chịu, chúng liền bán em sang một nhà chứa khác. Đó chỉ là một thí dụ trong hàng trăm ngàn số phận đớn đau của người phụ nữ Việt Nam. Ở miền Bắc, phụ nữ bị bán cho người Trung Quốc, Ma Cao. Ở Miền Nam phụ nữ bị bán cho Đài Loan, Singapore, Miên. Và c̣n nhiều quốc gia khác mà chúng ta chưa thể khám phá được.

Mặc dù chính phủ Hoa Kỳ đă tài trợ một triệu mỹ kim cho Tổ Chúc Công Lư Thế Giới để tăng gia nỗ lực giải cứu những người phụ nữ bất hạnh trên toàn thế giới, nhưng chừng nào mà những chế độ phi nhân, tham nhũng, thối nát, chà đạp nhân phẩm con người c̣n tồn tại, nghèo đói c̣n ngự trị, trong đó có Cambodia và Việt Nam, th́ ngày đó người phụ nữ yếu đuối c̣n sẽ bị bọn buôn người húng hiếp áp bức, dưới sự dung túng và đồng t́nh của chính quyền. Với số tiền nhiều ngàn đô la mà họ bị bọn đầu nậu và tú bà gán nợ một cách oan ức, nếu không có phép mầu nhiệm nào hiển hiện xuống cơi thế gian, th́ chắc chắn cuộc đời của những người phụ nữ này sẽ vĩnh viễn ch́m trong cơi bóng tối hăi hùng của tội ác.

-- Con cua cu Ho - Nong Duc Manh (Con_cua_cu_Ho@hn.vnn.vn), February 22, 2004.


Response to Thảm nạn trẻ em mại dĂ¢m ở Cambodia vĂ  Việt Nam: Những Chuyện Đau LĂ²ng

http://vnexpress.net/Vietnam/The-gioi/Tu-lieu/2002/05/3B9BC176/

Cai link tren cung cap mot bang chung duoc dang tren bao cua congsan.

Bao gio noi nhuc nay cua Viet Nam ta moi rua het day.

Lam sao rua duoc noi dau cua cac em ?!?

Quyet ha be bon congsan gian ac !

-- congsan phai den toi ac (congsantieuma@yahoo.com), February 25, 2004.


Moderation questions? read the FAQ