Voices for Peace

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

VOICES FOR PEACE

People are often unreasonable, illogical and self-centered

FORGIVE THEM ANYWAY

If you are kind, people may accuse you of selfish, ulterior motives

BE KIND ANYWAY

If you are honest and frank, people may cheat you

BE HONEST AND FRANK ANYWAY

What you spend years building, someone could destroy overnight

BUILD ANYWAY

If you find serenity and happiness, they may be jealous

BE HAPPY ANYWAY

The good you do today, people will often forget tomorrow

BE GOOD ANYWAY

Give the world the best you have and it may never be enough

GIVE THE WORLD THE BEST YOU HAVE ANYWAY

You see, in the final analysis, it is between you and God.

IT WAS NEVER BETWEEN YOU AND THEM ANYWAY

Written by Mother Teresa

-- Viet Cuong ( VN cuong thinh) (wilson_beng@yahoo.com), March 23, 2004

Answers

ua may chu' Vem. dau co' tin vao` ton giao' dau ma` may chu' quang cao' ton giao' dzay may chu' ????? la. hen'

-- HO CHI MINH MA CO (MoiRoCSBipBomHoChiMinh@damtac.net), March 23, 2004.

Vấn đề ở đây không phải chuyện tin hay không tin, vấn đề ở đây là philosophy của bài post và nội dung của bài đó.

-- Datnuoctuoidep (datnuoctuoidep@yahoo.com), March 23, 2004.

Ôi giời ơi Cộng-Sản thế kỷ 21..CỘNG-SẢN THỜI ĐẠI = Chuyên Gia Vơ Sản

-- (tosu_cs@yahoo.com), March 23, 2004.

Well, ba`i tho* nhu* va^`y ma` ne^u' ddu*o*.c posted le^n nhu*~ng nga`y ma` gia` ho^`,chinh,ddo^`ng,dua^?n co`n so^'ng thi` ca'i tha (`ng ve.m con VC na`y b.i ddem xu*? ba('n ro^`i. Kho^ng tin ha? ? Ngo' la.i s.u* ki.e^n "Nha^n Va(n Giai Pha^?m" ddi... Tro*' tre^u & tu*'c cu*o*`i, ma^'y tha(`ng ve.m con na`y nga`y nay co' ddu*o*.c chu't quye^`n t.u* do pha't bie^?u na`y n.o cu~ng nho*`s.u* dda^'u tranh cu?a ddo^`ng ba`o ha?i ngoa.i va` ca'c chi'nh phu? ca'c nu*o*'c, va^.y ma` b.on ve.m con na`y cu*' cho la` b.on pha?n ddo^.ng, My~ Ngu.y v.v.v.. -Do*`i sao co' la('m ca?nh tro*' tre^u nhu* va^`y nhi?

-- QuangPhuc (VN_quangphuc@yahoo.com), March 25, 2004.

Xin click vo day xem hinh anh nam xua:

http://ngothelinh.web1000.com/GiaiPhong/index.html Subjects: Nguoi Ty Nan Nga^y tho+, De^~ Tha Thu+' va` Cho'ng Que^n Nhớ lại ngày nào, những loạt pháo-kích vội vàng không cần trúng mu.c- tiêu, rơi vào thành-phố, những vụ đặt chất nổ nơi chốn đông người và được tính-toán cẩn-thận để càng chết nhiều càng tốt. Thảm-trạng năm Mâ.u-thân, đa.i-lộ kinh-hoàng của mùa hè đỏ lửa. Kẻ tự nhận ḿnh là giải-phóng quân, đă giải-phóng biết bao nhiêu là mạng sống của thường dân vô-tội trong đó có biết bao nhiêu là đàn bà và con trẻ. Ngày chiếm được miền Nam, những người CS đă lấp-liếm che dấu tất cả những hành dộng bất nhân của họ trong thời chiến, tận dụng tất cả phương tiện và quyền-lực của kẻ thắng trận để bôi bác và đổ hết tội lỗi lên đầu lũ bại binh. Hoà-b́nh tới, hàng hàng lớp lớp người chiến- bại bị lường gạt đưa hết vào trại tâ.p-trung, và bao nhiêu người đă bỏ mạng nơi thâm sâu cùng cốc. Bao nhiêu gia đ́nh tan nát, thất-lạc tứ tán, bỏ thây trên biển cả khi cái gọi là nhà nước nhân dân toa rập bán băi vượt biên để lột hết vàng của dân, tiền th́ cơ-quan quyền-lực nhà nước cấu-kết chia nhau, dân nếu may mắn c̣n được cái quần xà lỏn đến bến bờ tư.đo th́ để đế-quốc nó nuôi . Để bào chữa cho hành động vô nhân này là một chiến dịch bôi bác người ti.-na.n nào là ôm chân đế-quốc, một lũ bồi bếp, lưu-manh đĩ- điếm, mê bơ thừa sữa cặn. Ngày mà chế độ đổi tiền lần đầu, lúc đó tôi c̣n trốn chui trốn nhủi khi th́ ở trong ruộng rẫy miền Phương-lâm, lúc th́ chuồn về Sàig̣n . Từ sáng đến gần trưa, xe phóng thanh đi ṿng khu phố lải nhải yêu cầu đồng-bào làm ăn buôn bán b́nh thường, đừng nghe tin đồn thất- thiệt là có đổi tiền . Đúng 12 giờ trưa cũng chiếc xe đó thông-báo giới-nghiêm và thể thức đổi tiền trên cả nước . Có cái chính-phủ nào trên trái đất này có thể làm một chuyện chó má như thế, trừ nhà nước xă-hội chủ-nghĩa Viê.t-nam !!! Mỗi gia đ́nh chỉ được đổi 200 $ ( một đồng tiền giải phóng phải tri.-giá bằng 500 lần tiền ngụy cơ, và như các bạn đă thấy sau này tiền phỏng giái mất giá ra sao ! ). Mỗi nhà chỉ có hai trăm mà sao, sau vài tháng tiền giải pḥng dầy dặc mọi nơi ? Xin thưa là nhà nước nhân dân phát cho cán-bộ, cơ-quan vô tội vạ để đám này vơ-vét hết của cải trong Nam, hàng họ trong Nam ḱn ḱn chở ra miền Bắc xă-hội chủ-nghĩa giầu đẹp ! . Dân miền Nam bị nhà nước nhân dân vớt đẹp cú đầu-tiên . Sau đó là đánh tư-sản mại- bản, tư-sản dân-tộc, thật là đủ tṛ ma mănh. Ngày đặt chân xuống tầu vượt biên, trăm người như một thề không đội trời chung với CS. Sang được vùng đất tư.đo cuộc sống đầy đủ, ít nhất là không châ.t-vật v́ miếng cơm, manh áo, các quyền tư.đo được phu.c-hồi, nỗi tức giận từ từ biến đi và rồi người ti.-na.n quay trở lại với những t́nh cảm, những quyến-luyến một thời của quê hương đă mất.. Những con cáo già ở Bắc bộ phủ tâm-lư hơn ai hết đă nghĩ trước đến vấn đề này, họ hiểu rằng thời-gian rồi sẽ qua đi, mọi chuyện sẽ trôi vào dĩ-văng và rồi đám người Việt quốc-gia nặng đầu óc uỷ-mị tiểu tư-sản này rồi cũng sẽ quên cả thù cha, nợ nước và lại lần lượt chui vào bẫy lớn, bẫy nhỏ do đảng và nhà nước giăng ra. Li.ch-sử đă chứng-minh điều đó, những lầm lỡ của cha anh, chúng ta lại đang bắt đầu lập lại. Chính-sách của CS là luôn luôn bịp bợm, họ tự nhận họ là hạng cùng đinh và dùng bất cứ mưu thần chước quỷ nào cũng được miễn là đạt được mu.c đích . Cứu cánh biê.n-minh cho phương-tiện đó là bài học nhập môn của họ . Có một hiê.p-ước nào họ kư-kết mà được thi-hành nghiêm-chỉnh đâu ? quân, cán chính của VNCH hiểu rơ điều này hơn ai hết . Họ luôn luôn áp dụng phương-cách tẩy năo, không nghe cũng bắt phải nghe, nghe hoài, nghe măi cũng lọt lỗ tai và biến thành cái phải, chứng cớ là chúng ta có vài vị HO đờ đờ, đẫn đẫn, ăn nói theo lâ.p-trường CS và thời-gian tính : để lâu cứt trâu cũng hoá bùn để hoá-giải những hâ.n-thù do họ tạo ra . Và than ôi, người Việt quốc-gia trong ṿng lẩn quẩn lại như một bầy thiêu- thân lăn xả trở vào . CS rất là ngoan-cố lúc nào cũng giải-thích mọi sự kiện bằng lâ.p-luận hiê.n-tượng và bản-chất, và bất cứ cái ǵ xấu xa, đê-tiện của họ cũng chỉ là hiê.n-tượng mà thôi, c̣n bản- chất th́ rất tốt, và của đối-phương th́ dứt khoát hoàn toàn ngược lại . Giáo điều này dẫn đến sự bi.p-bợm không tránh khỏi của chế đô.. Sau ngày phỏng-giái, vào khoảng 77, 78 tôi có bà chị họ lấy một ông chồng tâ.p-kết, vào Nam để tiếp-thu . Anh Chương, tên ông này đă từng được ưu đăi cho du-học bên Trung-cộng, khi vào Sàig̣n được cấp một căn biệt-thự ở đường Yên Đổ, có hai xe Peugeot 504 (tịch-thu của người di-tản ) với tài-xế và cận-vệ . Bà chị thấy tôi đói rách th́ thương, tuần nào cũng mời cậu em lên ăn cơm để bồi dưỡng một cách kín đáo, kiểu Bắc-kỳ . Riết rồi cũng thân-thiết, lúc đó Viêt-nam đói khổ lắm, bột ḿ, khoai lang và bo bo là tiêu-chuẩn của dân-chúng hàng ngày . Nhà anh Chương lúc nào cũng cơm gà, cá gỏi, rượu Martell, thuốc 555 mù-mịt . Một hôm trong bữa cơm, nói chuyện về lao động xă-hội chủ-nghĩa ở trường của mấy đứa nhỏ . Anh Chương la con : Tụi bay phải đi lao động để biết rằng người nông dân cực khổ ra sao khi làm ra lúa gạo ! Mấy bữa sau, tôi thắc-mắc với bà chị về chuyện ấy, bà nói: Ối dào, có mặt cậu th́ ông ấy nói thế chứ đời nào ông ấy để con ông ấy đi !!! Trong nhà mà c̣n bịp nhau như thế há chi người ngoài ! Tôi trốn đi thoát giữa năm 78 . Đến năm 80 tin nhà cho biết ông anh rể tâ.p-kết của tôi được gọi lên làm việc với cấp trên, vài hôm sau người nhà được thông báo lên nhận xác, lư do đương-sự tự-tử chết . CS thanh-toán nhau như vậy là chuyện thường t́nh. Sau ngày miền Nam mất vào tay CS, dân chúng nghe chế độ tuyên-truyền về sự hy-sinh của miền Bắc trong cuộc chiến, hột gạo cắn làm tư, một cho dân miền Bắc, một cho miền Nam và hai phần cho Lào và Miên . Họ quên một điều là tổng bí-thư của họ đă từng tuyên-bố là Việt-nam đánh Mỹ là đánh cho ông Liên-sô, ông Trung-quốc và thật sự gạo tiếp- tế cho cả miền Bắc và các chiến-trường là của Trung-cộng chứ miền Bắc không khi nào có thể tư.-túc về lúa gạo (chúng ta bắt được bao nhiêu kho gạo trên đường Trường-sơn với hàng chữ Tầu: Cộng hoà nhân dân Trung-hoa, vào sâu trong chiến-trường phía Nam th́ toàn gạo của miền Nam do hâ.u-cần thu mua, có khi là gạo Thái-lan do Mỹ mua viê.n- trợ cho miền Nam lúc đó, và lọt vào tay bọn ăn cơm quốc-gia thờ ma CS, chứ gạo nào của miền Bắc như Vẹm tuyên-truyền ! ) Khi đó Nga và Trung-cộng có lư do chiến-lược để thúc-giục VC làm cho thế-giới có cảm-tưởng Mỹ là kẻ gây-hấn và sa lầy ở VN . Và Lê Duẩn, tên tội đồ khát máu của dân tộc đă trực-tiếp xác-nhận ḿnh là kẻ đánh thuê cho quyền-lợi của quan thầy cộng sản quốc tế. Miền Nam ơi, CS vào Nam là để giải-phóng cái dạ dầy họ thôi, họ thèm khát cái vựa lúa miền Nam để nuôi sống cả nước, đó là cái nh́n chiến- lược . Nh́n lại mà xem, những ǵ xuất-cảng bây giờ toàn là của miền Nam, từ dầu hỏa, lúa gạo, tôm cá, trái cây đến cà-phê, cao-su, cho đến ngoa.i-tệ mạnh là Mỹ-kim cũng do những người đă từng liều chết ra đi với đại đa-số là ở miền Nam, giờ đây v́ t́nh riêng ( hoặc quyền-lợi riêng hay thú vui đê-hèn riêng ) mang về tới tấp để gián- tiếp phụ-lực cho chế độ tồn-tại . Ai giúp ta khi tự ta không giúp ta lại c̣n tiếp tay với quân thù. Nhiều người nói với tôi giờ đây tụi nó không phải là CS nữa rồi, về VN anh muốn làm ǵ th́ làm miễn là đừng đụng tới chế độ . Họ vẫn chưa hiểu ǵ về CS, lùi một bước để tiến ba bước là chiến-thuật của CS từ xưa tới nay và họ đă áp dụng rất nhiều lần, chỉ có chúng ta là mau quên ! Tôi theo dơi báo-chí của họ ( để biết ta biết địch chứ ngôn-từ, tin tức của bọn báo-chí quốc doanh th́ toàn là một chiều và chán phè ), cách đây vài tháng, họ tăng phụ-cấp cho giới lănh đạo ngành công-an và mới đây thăng cấp cả chục tướng công-an một lần. A, th́ ra là thế, họ dùng công-an để kềm kẹp dân, chống đỡ cho chế độ . Cả miền Nam ngày xưa trong thời chiến, với bọn nằm vùng nhung nhúc mà cũng chỉ có hai tướng cảnh-sát, chế độ tự- nhận là của dân mà phải duy-tŕ một lực-lượng công-an mấy lần hơn trong thời b́nh, th́ chúng ta có bị họ bịp nữa không ? chẳng lẽ cứ 10 người dân lại cần một công-an canh chừng? Chế độ CS trên lư-thuyết là không cần đến cảnh-sát, công-an và cơ-quan công-quyền, họ tự mâu-thuẫn lấy họ hay là họ lại bịp nữa rồi !!! Marx và Angels có sống lại thấy tṛ láo khoét của đồ đệ chắc cũng phải đội quần. Có người khi về VN rồi qua lại đây trở thành cái loa tuyên-truyền không công cho chế độ . Nào là VN thay đổi nhiều lắm, nhà cao tầng, xa-lộ, cầu cống xây dựng mọi nơi ; Họ có hiểu đâu những ǵ của đất nước đảng đă bán đắt, bán rẻ cho ngoại-nhân để đổi lấy đời sống phè phỡn cho đám công-thần CS và lũ con cháu họ, chứ đại đa-số dân vô- sản th́ giờ đây vẫn hoàn bần cố, cái này CS gọi là phồn-vinh giả-tạo đó quư-vị ạ . Ngày xưa chính-thể Cô.ng-hoà xây một cái cầu cho dân, sau đó lại phải nuôi một trung đội nghĩa-quân không sản-xuất để canh gác cái cầu đó . VC cũng có vài thằng du-kích không sản-xuất, bắt dân chứa-chấp và nuôi dưỡng rồi ŕnh-rập để phá cái cầu, rồi một ngày, cây cầu cũng bị phá sập, thử hỏi thiê.t-ha.i biết bao nhiêu cho công-quỹ quốc-gia, giờ đây ai phá của họ ? Chỉ đáng ngạc nhiên là đă 29 năm qua mà họ chỉ mới xây dựng được có bấy nhiêu mà đa số lại do tiền của tư-bản dẫy chết ngoa.i-quốc giúp đỡ !!! Cách đây khoảng chục năm, đă có bao nhiêu Viê.t-kiều mang hết tiền dành dụm về đầu-tư vào nhà đất, CS chờ cho vào rọ cả lũ, xong thay đổi luâ.t- lệ làm bao nhiêu người khóc dở, mếu dở . Bao nhiêu doanh-gia làm ăn lớn với CS rồi cũng bỏ của chạy lấy người? Tù hay Tiền lựa cái nào, hỡi đám Vịt cừu ngây thơ? Hết nhà thờ, đến chùa chiền; hết sư đến cha đến soeur lũ-lượt qua Mỹ quyên góp tiền của về xây nơi thờ tự, cho to hơn, đẹp hơn . Việc rất tốt để đẹp đạo, đẹp đời nhưng chỉ khổ cho con chiên, tín đồ bên này làm mửa mật ra để đóng góp, con chiên, tín đồ bên kia há miệng mắc quai ( chùa chiền, nhà thờ như thế th́ đương nhiên là phải ha.nh- phúc, no cơm ấm áo, tư.đo tôn-giáo chứ ? kêu ca nỗi ǵ ?).Rốt cuộc chỉ có nhà nước CS là có lợi, được cả mọi bề, họ bịp được ta và bịp được cả thế-giới ! Mỗi khi có thiên-tai trong nước, người Việt khắp nơi mủi ḷng thương đồng-bào khốn-khổ, quyên góp tiền bạc gởi về mua gạo củi cứu đói, trong khi đó chính-phủ nhân dân chứa gạo đầy trong kho chờ lên giá để xuất-cảng, và chỉ giúp đỡ nhỏ giọt cho người của họ (gia đ́nh có chính sách) ! Thử suy-nghĩ như thế này nhé : Ta chí-thú làm ăn, nhịn tiêu xài hoang phí để nuôi con cái nên người, có gia đ́nh lối xóm, rượu chè, bài bạc, điếm đàng, con cái bỏ đói, bê tha . Thương mấy đứa nhỏ, ta muốn cho món quà, tấm bánh, nhưng bố mẹ chúng hoạnh hoẹ bắt ta ép đủ điều, phép tắc, thưa gửi này kia th́ mới cho vào nhà và đ̣i tự tay phân-phát cho mấy đứa nhỏ, bởi v́ ti-tiện thay, họ có con yêu, con ghét và muốn dùng quyền lực đó để ban phát ân-huệ . Rồi của người, phúc ta dân đen nào có biết? Lo cho dân như vậy th́ thằng bé lớp nh́ cũng lập chính-phủ được cần ǵ đến đỉnh cao trí-tuệ ! <>và tốt-nghiệp đa.i-ho.c mở (học đại ! tổng bí thư là anh hoạn lợn <> ngồi chồm hổm trên đầu cả nước th́ học hành làm ǵ cho mệt ! Cứ theo bác, theo đảng bịp bợm hô-hào đău tranh giai-cấp, để những thằng dại nó ôm bom chết banh xác cho Tổ-quốc ghi công, rồi khi đoạt được chính-quyền ḿnh sẽ trở thành giai-cấp bóc lột, tàn bạo gấp mười lần hơn !!! ) Cho tới bây giờ, giao dịch với thế-giới văn-minh, đảng mới nhận thức ra là đảng dốt thật, chỉ giỏi đi ăn cướp mà thôi . Bởi vậy khi họ ban hành chính-sách, vuốt ve Việt-kiều là họ sửa soạn làm thịt Vịt cừu đấy . Chiến-lược đă thay đổi nên bồi bếp, lưu manh đĩ điếm nay trở thành khúc ruột ngàn dặm không rời, họ cần tiền và trí-tuệ của Viê.t-kiều để củng cố cho chế độ vô-nhân của họ, để họ c̣n ngồi măi trên ghế quyền lực, chứ bạn đau ốm, ăn tiền già không chút lận lưng, trở về với t́nh-trạng y như ngày bạn ra đi thử xem họ có hoan hỉ đón tiếp bạn không ? Những Việt kiều lỡ sa vào ṿng lao lư, nhà nước nhân dân <> chối đây đẩy đâu có nhận về !!! Họ không là khúc ruột ngàn dặm à ? Ruột cũng có khúc thối, khúc thơm chứ ??? Dân khoẻ th́ nhà nước bóc lột sức lao động, khi đau ốm, đói khổ th́ thân nhân ờ nước ngoài nuôi . Thuốc men gởi về theo diện nhân dạo mà không đút lót th́ cũng nằm mốc trong kho . Chết thằng nào chứ CS chắc chắn là không chết, và họ cũng chẳng dại ǵ mà thay đổi . Cứ như thế này măi muôn đời, nếu chúng ta vẫn cố-t́nh không muốn hiểu biết dă tâm của họ ... Những người ti.-na.n ngây thơ vẫn là những con ong, cái kiến tầm thường và đần độn, gián-tiếp mang công sức ra củng cố cho chế độ mà họ đă từng kinh tởm, và đă phải liều chết bỏ nơi chôn nhau cắt rốn mà đi, vào những ngày này, hơn hai mươi tám năm về trước.

-- quenkhong (cdl@yahoo.com), March 25, 2004.



hoan nghenh Anh cdl@yahoo.com Thanh that xin anh ung ho them nhieu bai nua. Anh viet that xuat sac. Kieu viet cua Anh chac chan lam moi nguoi Vietnam tinh day ra khoi u me. Ho se nho lai su tham doc cua lu cong san Viet Nam. Phao kich truong tieu hoc Cai Lay va nhieu dieu bat nhan nua ... Toi da goi ban be vao forum nay de doc bai cua anh.

Thanh that chuc Anh cdl@yahoo.com luon vui khoe va viet them nhieu bai sau sac nua. than

-- trba (trba@yahoo.com), March 26, 2004.


Moderation questions? read the FAQ