Năm Mươi Năm Nh́n Lại Trong Chốc Lát...

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Bắc Bộ Phủ toàn những tên Đầu Gấu, Sống vô tâm quanh bữa tiệc đầu lâu,

Ta cúi đầu - Cộng cỡi cổ, Ta đứng dậy - Cộng sụp đỗ

-------------------------------------------------------------------------------------------

Năm Mươi Năm Nh́n Lại Trong Chốc Lát...

Trich tu www.lmvntd.orf - (LÊN MẠNG THỨ TƯ 12 THÁNG NĂM 2004)- Bùi Xuân Quang

Tuần trước, một phóng viên Đức, lúc nói chuyện với tôi, đă tỏ ra rất ngạc nhiên không hiểu sao quân đội Pháp đă thua trận Điện Biên Phủ. Đến phiên tôi ngạc nhiên trước cái khó khăn của người Tây phương để hiểu thấu sức mạnh tinh thần của một dân tộc. Cộng sản Việt Nam đă biết khai thác một cách tối đa ḷng mong ước độc lập vô biên của dân tộc Việt Nam để đưa đến chiến thắng Điện Biên Phủ (gần đây, ông Bùi Tín, một người từng ở trong ḷng chế độ, đă viết một cách thẳng thắng rằng, theo ông, đối với ban lănh đạo cộng sản Việt Nam, Điện Biên Phủ là sự đóng góp của họ cho cuộc xây dựng và bành trướng của "đế quốc Stalin-Mao" chứ thật sự không phải để giành độc lập cho đất nước). Một anh bạn có mặt ở Paris tháng 5/1954 đă thấy những người Việt ở phía quốc gia mở champagne để mừng "Tây thua" một cách thật bồng bột, ngây thơ, không ư thức được mối đe dọa của cuộc thắng trận của cộng sản.

Sau Điện Biên Phủ, Việt Nam bị cắt đôi, và nếu hai chữ độc lập phải đem ra để so sánh hai thể chế Bắc Nam th́ chúng ta có thể nghĩ một cách khách quan rằng, Miền Nam với Đệ Nhất cộng ḥa độc lập đối với các quốc gia tư bản hơn miền Bắc, v́ miền Bắc phải ở dưới ṿng kiểm soát khắt khe của quốc tế cộng sản. Trung Quốc giúp cộng sản Việt Nam trong trận Điện Biên Phủ, v́ cộng sản Việt Nam là anh học tṛ ngoan ngoăn vâng lời theo mô h́nh của Mao, để cải cách ruộng đất chẳng hạn, đi vào tội lỗi giết hại đồng bào, hủy bỏ truyền thống tôn trọng gia đ́nh, yêu quư ḷng nhân ái của dân tộc.

Lúc khai thác ḷng mong ước độc lập của người dân Việt xong, cộng sản lại đưa ra một cái mồi để cho nhân dân miền Bắc nhắm mắt hy sinh : đánh Mỹ cứu nước, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Cộng sản Việt Nam được quốc tế cộng sản hỗ trợ để xâm chiếm miền Nam, với sự đồng t́nh và khuyến khích của Tây phương. Không một bài báo ngoại quốc nào nói đến vụ cải cách ruộng đất ở miền Bắc, một kinh nghiệm kinh hồn, phản nhân loại, trong lúc ấy th́ các cơ quan truyền thông mô tả xă hội miền Nam như một xă hội thối nát nhất nh́ hoàn cầu. Bà Ngô Đ́nh Nhu được tả như một người đàn bà tham muốn quyền lực và giàu đến bạc tỉ. Năm 1967, Bertrand Russel, một nhà quư phái Anh, 95 tuổi, lập ra một ṭa án lấy kiểu ṭa án Nuremberg dành cho những tên tội phạm diệt chủng Đức quốc xă, để đưa Hoa Kỳ ra xử v́ tội diệt chủng tại Việt Nam. Jean Paul Sartre, triết gia, làm chủ tịch ṭa án, bên cạnh là nhà văn Simone de Beauvoir, người bạn ḷng của Sartre, và nhà toán học Laurent Swchartz (Ṭa án diễn ra tại Stockholm và Copenhague v́ Tướng de Gaulle từ chối không cho làm ở Paris như Sartre đă xin).

Tết Mậu Thân là một thất bại lớn cho quân đội Bắc Việt, và cộng sản Việt Nam đă phạm tội diệt đồng chủng lần thứ hai tại Huế, có tội lớn với tổ quốc (lần thứ nhất với cải cách ruộng đất), nhưng trí thức Pháp bất chấp, ngày 23 tháng 3 năm 1968, trí thức tả phái Pháp tổ chức một ngày cho Việt Nam tại Porte de Versailles với sự tham dự của Bộ Trưởng Văn Hóa chính phủ cộng sản miền Bắc. Đối với trí thức tả phái Pháp, người Việt Nam là người ở miến Bắc, lính miền Nam chỉ là lính đánh thuê. Sartre tuyên bố : "Những người Việt (ám chỉ người Việt trong bộ đội cộng sản) tranh đấu cho nhân loại, và lực lượng Mỹ chống lại nhân loại" (theo Jean Sévilla, le terrorisme intellectuel, nxb Tempus 2004).

Gửi Bertrand Rút-Xen

Ông là một bậc triết nhân
nhưng về chính trị ông đần làm sao.
Ông bênh Việt cộng ồn ào
nhưng ông hiểu chúng tí nào cho cam.
Mời ông tới Bắc Việt Nam
xem nô lệ đói phải làm ra sao.
Mời ông tới các nhà lao
xem ḅ lợn được đề cao hơn người.
Không ai kêu nổi một lời,
mồm dân Đảng khóa đă mười mấy năm.
Xem rồi ông mới hờn căm
muốn đem bọn chúng ra băm ra vằm
Tuổi ông ngót nghét một trăm,
nhưng thua cậu bé mười lăm đói gầy
về môn "cộng sản học" này.

Nguyễn Chí Thiện (1968)

Nh́n lại lịch sử của dân tộc và quê hương của chúng ta sau 50 năm, khó mà biết được phương cách để xếp đặt hoặc thay đổi sự kiện như chúng ta mong muốn. Có một điều chắc chắn là đế quốc Mỹ vẫn bị mắng nhiếc, và trí thức tả phái Pháp vẫn đóng vai tṛ dạy đời, không một lời hối hận, tuy có hơn 80 triệu người đă phải hy sinh v́ chế độ cộng sản.

Trí thức Việt Nam ở Paris cũng bắt chước chơi cái tṛ "bây chết mặt bây, tao bao giờ cũng có lư". Những người đă lờ đi trước thảm trạng cải cách ruộng đất, những người đă ăn mừng Tết Mậu Thân, tiếp tục làm ngơ trước khổ cực của đồng bào. Có một anh bạn hỏi một anh trí thức Việt kiều yêu nước : "khi nào th́ anh và các bạn của anh trong hội Việt Kiều yêu nước bắt đầu suy nghĩ và chuyển hướng không ủng hộ cộng sản Hà Nội, có phải là lúc có thảm kịch thuyền nhân không ?" Anh ta thành thật trả lời : "Không, chúng tôi bắt đầu rục rịch lúc nghe bà Dương Thu Hương lên tiếng" !

Nếu ông Hà Sĩ Phu là một người đáng được kính phục v́ trí tuệ đối với ông sẽ là những tấm biển chỉ đường cho dân tộc th́ đối với một số người, "trí tuệ" chỉ là một bức tường che đậy lương tâm, để tiếp tục trên con đường của tội ác. Để hai triệu người dân phải bỏ nước ra đi, cộng sản Việt Nam đă không thống nhất đất nước thật sự. Sau ba mươi năm, ḷng người chưa nguôi, vết thương vẫn c̣n nhức nhối. Sau tinh thần độc lập, đến tinh thần thống nhất. Những biến cố miền Thượng, những ngăn cách Bắc Nam, những chênh lệch thành thị thôn quê, những vết thương cũ chưa hàn gắn th́ công tŕnh thống nhất chỉ thấy lùi mà không thấy tiến.

Sau tinh thần độc lập đến tinh thần thống nhất. Và sau thống nhất là tự do, công bằng và lẽ phải. Không có ǵ để chứng minh cộng sản Việt Nam đang giúp người Việt Nam đi trên con đường của văn minh, tiến bộ.

Bùi Xuân Quang

-- Khao Khat Cho VN Duoc TU DO (Khao_Khat_Cho_VN_Duoc_TU_DO@hn.vnn.vn), May 27, 2004

Answers

Response to Năm Mươi Năm Nhìn Lại Trong Chốc LĂ¡t...

Bắc Bộ Phủ toàn những tên Đầu Gấu, Sống vô tâm quanh bữa tiệc đầu lâu,

Ta cúi đầu - Cộng cỡi cổ, Ta đứng dậy - Cộng sụp đỗ

------------------------------------------------------ -------------------------------------

1954 - 2004 : Năm Mươi Năm Từ Điện Biên Phủ Tới Nhà Tù

Trich tu www.suthat.net - Đào Minh Tri - (Brisbane, Australia)

Trong những ngày vừa qua báo chí xuất bản trong nước dưới sự chỉ đạo của nhà nước đă đồng loạt đăng tải những bài viết nhằm ca tụng và kỷ niệm 50 năm chiến thắng Điện Biên Phủ, như là một chiến thắng thần thánh của đảng cộng sản Việt Nam dưới sự lănh đạo của Hồ Chí Minh và người chỉ huy trận đánh là ông Vơ Nguyên Giáp. Đồng ư rằng lịch sử oai hùng của dân tộc cần phải được xiển dương để cho con cháu nh́n vào và noi theo đó mà tiếp tục làm rạng danh tổ quốc. Nhưng, Điện Biên Phủ có phải là dấu ấn lịch sử để cho người Việt Nam hănh diện hay không ? Hay chỉ là những chứng tích về sự phản bội xương máu của biết bao đồng bào và chiến sĩ trong trận đánh lịch sử này với hàng trăm ngàn ngựi chết. Với niềm khao khát có được một nước Việt Nam độc lập đă nung nấu con tim của mọi tầng lớp người Việt, đă khiến cho người dân tự nguyện hy sinh tất cả dồn mọi nỗ lực, sức người sức của cho khát vọng độc lập dân tộc, để rồi sau chiến thắng lẫy lừng này đảng cộng sản Việt Nam đă trắng trợn cướp công khi cho rằng chiến thắng đó là do đảng và Hồ Chí Minh mang lại. Đồng thời để lộ bản chất tay sai bù nh́n, lệ thuộc vào Trung Quốc mà hệ lụy c̣n kéo dài cho tới ngày hôm nay, qua việc cắt đất nhượng biển của tổ tiên, dâng lên cho người anh em vĩ đại Trung Quốc để đền đáp công ơn đă gởi hàng chục ngàn binh sĩ và cố vấn quân sự từ những năm 1952 để chuẩn bị cho chiến dịch Điện Biên Phủ và trong suốt cuộc chiến xâm lăng miền nam sau này. Có ǵ đâu đáng để mà hănh diện ! Có ǵ đáng để mà ca tụng khi toàn dân vừa thoát khỏi được chế độ thực dân, th́ lại phải tṛng vào đầu cái họa cộng sản do chính Hồ Chí Minh đem lại cho đồng bào miền bắc và toàn thể dân tộc sau này.

Năm 2004 đánh dấu 50 năm kết thúc cuộc chiến Điện Biên Phủ, với kết quả là hiệp định Geneva chia đôi đất nước được kư kết vào ngày 20/7/1954. Miền Bắc vĩ tuyến 17 thuộc quyền kiểm soát của chính quyền cộng sản, miền Nam do chính phủ quốc gia lănh đạo. Cũng do bởi yếu tố lịch sử này mà những chữ "lằn ranh quốc cộng" đă được đưa ra như là một khẳng định tất yếu trong cuộc chiến quốc cộng kéo dài tới tháng 4 năm 1975. Ngay sau khi hiệp định Geneva được kư kết đă có hơn một triệu đồng bào miền bắc lũ lượt kéo nhau di cư vào nam lánh nạn cộng sản, bỏ mặc những lời rủ rê, lôi kéo, cũng như hăm dọa của cán bộ cộng sản. Cuộc cải cách ruộng đất đẫm máu năm 1953 đă là một ám ảnh và là một kinh nghiệm rùng rợn để đồng bào miền bắc quyết định từ bỏ thiên đàng cộng sản, dắt díu nhau vào nam xây dựng cuộc sống mới.

50 năm sau, những người cựu chiến binh của chiến trường Điện Biên Phủ ngày nào nếu c̣n sống nay tuổi cũng đă ngoài 70, trong đó có các ông Phạm Quế Dương, Trần Dũng Tiến, Hoàng Minh Chính, v́ bất măn với những hành động phản dân hại nước của tập đoàn thống trị nên đă đứng lên đău tranh đ̣i hỏi đảng phải thực thi dân chủ, đău tranh đ̣i công bằng lẽ phải cho người dân, thành lập hội nhân dân chống tham nhũng, thành lập nhóm dân chủ, với khát vọng cháy bỏng của tuổi đời c̣n lại là mong muốn thấy được một đất nước dân chủ, tránh nạn độc tài đảng trị. Nhưng những khát vọng cuối đời của họ đă được đảng ưu ái ban tặng những bản án tù không được xét xử công minh, v́ đă dám vạch trần những sai trái của lănh đạo đảng. 50 năm trước v́ khát khao cho nền độc lập của dân tộc, họ đă lên đường theo tiếng gọi của non sông, hy sinh cả tuổi thanh xuân xả thân chiến đău cho mục tiêu cao cả này. 50 năm sau họ vào tù v́ hai chữ dân chủ do chính cái chính quyền mà họ đă góp công xây dựng. Tiếp theo họ là thế hệ của những người trẻ tuổi sinh ra sau cuộc chiến, những Lê Chí Quang, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Vũ B́nh... Sinh ra và lớn lên trong ḷng chế độ, được nuôi dưỡng bởi ư thức hệ cộng sản, và cũng như thế hệ cha ông, họ cũng đă nhận ra sự bế tắc của đất nước nếu như không có tự do dân chủ thực sự. Trên cùng một quan điểm rơ ràng và trong sáng, muốn phát triển đất nước th́ dứt khoát phải có tự do dân chủ thực sự, họ đă nhập cuộc cùng thế hệ cha ông, lên tiếng kêu gọi đảng hăy mở rộng dân chủ (Nguyễn Vũ B́nh) viết thư nhắc nhở đảng hăy cảnh giác với bắc triều (Lê Chí Quang) truyền bá tư tưởng dân chủ (Phạm Hồng Sơn) trả lại công bằng, lẽ phải cho nhân dân (Nguyễn Khắc Toàn) nhưng những tiếng kêu của họ cũng chỉ là những tiếng vọng từ đáy vực, đảng đă bịt tai không muốn nghe họ nói, đảng đă bịt miệng họ bằng cách bỏ tù với những bản án khắc nghiệt nhằm mục đích răn đe những người trẻ khác.

50 năm hai thế hệ vào tù cho mục tiêu cao đẹp của đất nước th́ quả thật đâu có điều ǵ đáng để mà hănh diện, để mà ca tụng nếu không muốn nói là ô nhục cho cái gọi là Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc. Bản chất của các lănh tụ cộng sản là dối trá, là phản bội khi đă đạt được mục đích, một Hồ Chí Minh đă bán đứng cụ Phan Bội Châu cho thực dân Pháp, một người đă d́u dắt họ Hồ vào Tâm Tâm Xă tiền thân của đảng cách mạng Việt Nam Thanh Niên Cách Mạng Đồng Chí Hội do cụ Phan Bội Châu lănh đạo. Âm mưu bán cụ Phan cho thực dân Pháp do Lâm Đức Thụ một thủ túc của Hồ Chí Minh đồng thời cũng là một cố vấn cho họ Hồ bày mưu vẽ kế, sau ngày cộng sản nắm chính quyền họ Hồ đă cho người thủ tiêu Lâm Đức Thụ tại Thái B́nh năm 1947 để tránh hậu hoạn về sau (lư do là v́ Lâm Đức Thụ là người đa mưu túc kế đă cố vấn và giúp đỡ cho Hồ Chí Minh rất nhiều trong thời gian y c̣n bôn ba ở Trung Hoa), và c̣n nhiều nữa những vị Tướng anh hùng của đảng trong trận đánh Điện Biên Phủ, Trần Độ, Chu Văn Tấn, Đặng Kim Giang, đă bị đảng trù dập cho đến chết (Trần Độ) và cho người thủ tiêu (Chu Văn Tấn, Đặng Kim Giang).

Theo lẽ thông thường ở đời, khi nh́n lại một sai lầm trong quá khứ th́ người ta im lặng cúi đầu xuống sám hối những việc đă qua, cũng như quyết tâm sửa đổi để hướng tới điều hoàn thiện hơn. Cộng Sản Việt Nam đă không làm được điều đó nhưng ngược lại chỉ biết khơi lại, gây thêm những uất hận của người dân. Trận thảm sát vào Tết Mậu Thân năm 1968 tưởng chừng như theo thời gian phôi phai trong tâm trí của người dân Huế, th́ CSVN lại đứng ra rầm rộ tổ chức 35 năm chiến Thắng Tết Mậu Thân vào năm ngoái đă khiến cho người dân Huế phải sống lại cảnh kinh hoàng với hàng trăm ngôi mồ chôn sống tập thể do đảng chỉ đạo thi hành. CSVN luôn miệng kêu gọi ḥa hợp ḥa giải dân tộc, xóa bỏ hận thù quá khứ, hướng về tương lai, nhưng cũng chính họ chủ trương đem hận thù của quá khứ vào tương lai, điển h́nh là các cuộc ăn mừng chiến thắng Mậu Thân, chiến thắng Điện Biên Phủ. CSVN tự hào là đă dẫn dắt hướng dẫn toàn dân đi từ chiến thắng này đến chiến thắng khác, để rồi cuối cùng dẫn dắt hướng dẫn toàn dân tới nhà tù Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, cùng với chiến bại cuối cùng là nghèo đói, lạc hậu không lối thoát.

-- Khao Khat Cho VN Duoc TU DO (Khao_Khat_Cho_VN_Duoc_TU_DO@hn.vnn.vn), May 28, 2004.


Moderation questions? read the FAQ