CHẾT KHÔNG KỊP GIĂY

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

CHẾT KHÔNG KỊP GIĂY

Ls. Hoàng Duy Hùng

Một nhà Marxist Việt Nam, hiện đang cư trú ở số 296 Nguyễn Trăi, Quận 5, Sài G̣n, ông Trần Khuê, trong tuyển tập Đối Thoại 2000 đă viết như sau: "Ta hay nói phe Tư Bản đang giăy chết. .. C̣n phe Ta, Ta chết không kịp giăy." Nhận định này của ông Trần Khuê đă đúng đối với các nước thuộc phe Xă Hội ở Động Ấu và Liên Xô, và nó là một lời tiên tri cho những nước Cộng Sản c̣n lại trong đó có Việt Nam.

Tại sao nhà Marxist Trần Khuê lại dám tiên đoán số phận đen đủi như thế đối với các nước Cộng Sản nói chung và đối với Việt Nam nói riêng? Trong tuyển tập Đối Thoại 2001, Trần Khuê cho rằng then chốt của vấn đề là ĐCSVN chủ trương độc quyền lănh đạo, dân chủ h́nh thức, đẩy đưa đất nước đến t́nh trạng bị thế giới cô lập, trí thức Việt Nam không dám lên tiếng cho sự công bằng và lẽ phải, Việt kiều không dám hợp tác đầu tư xây dựng đất nước v.v. Chính t́nh trạng này nhà Marxist Trần Khuê cố gắng lên tiếng để mong rằng ĐCSVN hăy sớm ư thức vấn đề, chấp nhận đổi mới, chấp nhận đối lập kẻo không th́ "chết không kịp giăy."

Nhà Marxist Trần Khuê cho biết ông không phải là một đảng viên Cộng Sản, nhưng ông tin vào chủ nghĩa Marx, và ông muốn ĐCSVN thay đổi để c̣n có thể tồn tại. Tuy ông Trần Khuê có những quan điểm không hoàn toàn phù hợp với những người Quốc Gia, nhưng, một số nhận định của ông cho thấy nội bộ của ĐCSVN đang gặp khó khăn trầm trọng, và như cựu Tướng Trần Độ, ông gióng lên tiếng nói "đổi mới hay là chết." Những người này hy vọng nếu ĐCSVN kịp thời "đổi mới" th́ ĐCSVN sẽ c̣n tồn tại để đóng một vai tṛ quan trọng trong lịch sử Việt Nam. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng đổi mới hay không đổi mới, đàng nào ĐCSVN cũng sẽ phải thoái trào để nhường bước cho sự tiến bộ của Tự Do - Dân Chủ mà cả dân tộc Việt Nam khát khao.

Tôi dám tiên đoán điều đó v́ những lư do sau đây:

I. Đối Nội: A/ Áp Lực Từ Phía Quần Chúng: 1/ Cả Nước Đang Ư Thức Việt Nam Là Một Trong Những Quốc Gia Nghèo Đói Nhất Thế Giới:

Trước khi cưỡng chiếm được miền Nam, ĐCSVN tuyên truyền nói rằng miền Nam rất nghèo đói, bị Mỹ bóc lột đến nỗi dân chúng phải giết con thơ để mà ăn thịt chống cơn đói hoành hành. Năm 1975, khi chiếm đước miền Nam, cán bộ và dân chúng miền Bắc vỡ lẽ họ bị lănh đạo CSVN lừa, và họ thấy rất rơ miền Nam trù phú hơn miền Bắc một trời một vực, và miền Nam là một trong những quốc gia phát triển nhất trong vùng. Thế nhưng, sau hơn 25 năm thống trị cả đất nước, ĐCSVN đă đưa dân tộc Việt Nam trở thành một trong những quốc gia nghèo đói nhất trên thế giới. Chính trong cuốn sách dạy về chính trị của CSVN mới đây cũng đă phải thú nhận trước năm 1975, Sài G̣n phát triển gấp 5 lần Bangkok, nhưng bây giờ, Việt Nam muốn bắt kịp được đà phát triển hiện nay của Thái Lan th́ Việt Nam phải mất khoảng 20 năm nữa, và khi ấy, không biết Thái Lan đă phát triển tới đâu nữa rồi. Chính sự ư thức này làm cho các đảng viên CSVN cảm thấy bẽ mặt, những người trí thức Marxist cảm thấy nhức nhối, và toàn dân Việt Nam cảm thấy đau xót, chua chát và hận ĐCSVN đến thấu xương.

Trong nỗ lực chạy tội, ĐCSVN tuyên truyền hiện nay đất nước nghèo đói là do hậu quả dai dẳng của chiến tranh, các thế lực thù nghịch đánh phá. Người ta trả lời nhanh chóng: "Thế Nhật Bản thua Mỹ trong Đệ Nhị Thế Chiến, phải đền bù thiệt hại chiến tranh, mà chỉ trong ṿng 15 năm nước Nhật trở thành một siêu cường kinh tế th́ sao? Trước năm 1975, miền Nam Việt Nam nhận viện trợ của Hoa Kỳ hàng năm chỉ có 750 triệu Mỹ Kim, miền Nam Việt Nam phải đương đầu với sự tấn công của Cộng Sản Bắc Việt, vậy mà miền Nam Việt Nam vẫn phát triển đều đặn đến nỗi ai cũng phải công nhận là Ḥn Ngọc Viễn Đông. Bây giờ, Việt Nam không bị chia cắt, Việt Nam không có chiến tranh, và Việt Nam nhận sự giúp đỡ của Việt kiều hàng năm lên tới vài tỷ Mỹ Kim, được thế giới cứu trợ hàng năm cả tỷ Mỹ Kim nữa, vậy mà, Việt Nam thụt lùi để trở thành một trong những quốc gia nghèo đói nhất thế giới. Xin đừng đổ lỗi cho chiến tranh và những thế lực tranh đấu cho dân chủ."

Năm 2000 - 2001, nông phẩm của Việt Nam bị ứ động không xuất cảng ra nước ngoài được chỉ v́ giá cả nông phẩm ở những quốc gia khác rẻ hơn v́ những quốc gia này đă phát triển, cấy ghép các cây trái nông nghiệp để gia tăng mức phẩm chất và mức sản xuất tối đa. Thêm vào đó, nhiều quốc gia không thích cơ chế độc tài chuyên chính và tham nhũng của CSVN nên họ tẩy chay Việt Nam, đánh thuế nặng lên trên mặt hàng của CSVN nên hàng hóa của Việt Nam mắc hơn các hàng hóa quốc gia khác và v́ vậy không cạnh tranh được. Thí dụ, càfê của Việt Nam so với càfê các quốc gia Columbia th́ giá cả quá mắc nên các tay thu mua càfê đă không mua càfê Việt Nam trong 2 năm qua làm cho những người Việt Nam trồng càfê chết lên chết xuống v́ tốn tiền phân bón c̣n cao hơn cả tiền bán càfê. Một thí dụ khác, hiện nay Việt Nam bán một kilôgram thóc là khoảng 1 ngàn tiền Hồ (khoảng 8 cents Mỹ) mà các tay buôn quốc tế cũng không mua v́ gạo ở Thái Lan, Mă Lai, và nhiều nước khác rẻ và ngon hơn. Những năm trước, giá một kilôgram nhăn khoảng 30 ngàn tiền Hồ, nhưng hai năm 2000-2001, giá một kilôgram nhăn 5 ngàn tiền Hồ mà cũng không bán xuất cảng được chỉ v́ Úc và Trung Quốc đă trồng được nhăn và nhăn của họ lại rất ngon. Cách đây vài năm, Việt Nam bán cho Đài Loan và Nhật Bản một kilôgram trái Thăng Long khoảng 30 ngàn tiền Hồ, Cộng Sản Việt Nam tham lam, cho thọc đinh vào trái Thăng Long cho nặng kư, kết quả, Nhật Bản và Đài Loan khám phá ra được, trả lại hết và không mua nữa. Hậu quả là mấy năm nay dân chúng trồng Thăng Long chết lên chết xuống v́ bán ra ngoài thị trường có 4 ngàn tiền Hồ một kilôgram mà cũng chẳng có ai chịu mua.

Nhận thấy nông dân bất măn v́ nông phẩm không xuất cảng được, đầu tháng 3 năm 2001, Trung Ương ĐCSVN họp tuyên bố Nhà Nước sẽ bỏ ra 100 triệu Mỹ Kim để thu mua nông phẩm của nông dân Việt Nam giúp cho dân chúng có cơ hội thoát cảnh cơn hiểm nghèo. Dân chúng đợi măi cũng chẳng thấy ĐCSVN thực hiện lời hứa nên có người nói: "Nguyễn Văn Thiệu nói rất đúng đó là đừng nghe những ǵ cộng sản nói mà hăy nh́n kỹ những ǵ cộng sản làm." ĐCSVN nổi tiếng là nói dối, hứa cuội chuyên nghiệp để đong đưa câu chuyện qua ngày làm kế hoăn binh mà thôi v́ ai cũng biết họ thu mua nông phẩm này rồi bán cho ai, chẳng lẽ đổ xuống biển à? ĐCSVN nổi tiếng tham lam th́ làm ǵ có cái chuyện họ giúp dân chúng được, họ chỉ nói qua loa vuốt giận nông dân thế thôi.

Ngân Hàng Thế Giới mới đây liệt kê Việt Nam là một trong 12 nước nghèo đói và chậm phát triển nhất trên thế giới. V́ nông dân Việt Nam quá nghèo đói, nên có những cảnh oái oăm xảy ra ở nông thôn Việt Nam mà trong lịch sử chưa bao giờ có. Gần đây, các cậu con trai ở miền đồng bằng sông Cửu Long và các tỉnh phía Bắc không muốn lấy vợ. Người ta hỏi các cậu tại sao lại không chịu lấy vợ th́ các cậu trả lời: "Các cô gái đẹp con nhà lành bị bán sang Đài Loan hoặc Trung Cộng để làm vợ nhỏ hết rồi. Các cô gái khác c̣n một chút nhan sắc th́ đều lên thành phố để bán bar hoặc đi làm gái. Ở quê không c̣n cô nào ra hồn nữa hết th́ cưới làm ǵ!"

Dưới sự lănh đạo ngu dốt của ĐCSVN, cả nước nghèo đói nên ước vọng của dân chúng là đi ra khỏi Việt Nam để sống cuộc sống xứng đáng làm người hơn như câu ca dao trong dân gian:

Chung quy cũng tại vua Hùng, Sinh ra một lũ khùng khùng điên điên, Thằng khôn th́ đă vượt biên, Những thằng ở lại điên điên khùng khùng.

Rơ ràng, Việt Nam đang từng bước một làm nô lệ kinh tế và làm nô lệ t́nh dục cho các ngoại bang chỉ v́ dưới sự lănh đạo của Đảng Cộng Sản Việt Nam, đất nước bị cạn kiệt cả tinh thần lẫn vật chất, và, ngày hôm nay, người dân Việt Nam, nhất là những người có chút kiến thức, đă nh́n rơ điều này và cảm thấy tủi nhục vô cùng. Chính sự tủi nhục này âm thầm thúc đẩy họ phải làm một cái ǵ đó cho dân tộc và quê hương Việt Nam, và, hành động của họ chắc chắn không c̣n con đường nào khác là bứng đi cơ chế độc tài chuyên chế ra khỏi đất nước.

2/ Cả Nước Biết ĐCSVN Bán Hai Quần Đảo Trường Sa và Hoàng Sa Cho Trung Cộng:

Sau bao nhiêu năm bị bưng bít, dân chúng Việt Nam cuối cùng cũng biết được sự thật này đó là vào ngày 14/9/1958, Phạm Văn Đồng, với tư các Thủ Tướng Nhà Nước Cộng Ḥa Dân Chủ Việt Nam, thừa lệnh của Hồ Chí Minh và Bộ Chính Trị ĐCSVN, viết văn thư công nhận chủ quyền của Trung Cộng trên hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa ngơ hầu sau đó được Trung Cộng cung cấp vũ khí để tấn công miền Nam Việt Nam. Đây là tội ác mà ĐCSVN đă làm đối với dân tộc Việt Nam làm cho những người c̣n có chút lương tri căm hận thấu xương. Chính những người như Trần Khuê đă phải thốt lên đây là một nhức nhối trong tim gan xót xa vô cùng. Chưa hết, bây giờ nhiều người cũng đă biết Bộ Chính Trị ĐCSVN, thông qua Nguyễn Mạnh Cầm và Lê Khả Phiêu, đă kư bán đất cho Trung Cộng ăn sâu vào 1 cây số dọc theo biên giới Việt - Hoa mà quốc gia bị thiệt tḥi là Việt Nam.

3/ Chủ Nghĩa Cộng Sản, Nhất Là Huyền Thoại Về Hồ Chí Minh Bắt Đầu Bị Sụp Đổ :

Tại Hà Nội, ở một công viên sát cạnh bờ hồ có tượng Lenin. Dân chúng chán ngấy chủ nghĩa cộng sản mà Lenin đă gieo rắc cho cả nhân loại mà Hồ Chí Minh đă rước đem vào Việt Nam nên đă làm một bài thơ phổ biến như sau:

Ông Lê Nin Nỉn nước Nga, Sao ông lại đứng vườn hoa nước này ? Trông ông như muốn giăi bày, Hay là cơ sự nước này ra sao ?

Tiếng Việt Nam khi mà đă gọi người ta là Lê Nin mà c̣n thêm chữ "nỉn" ở đàng sau nữa là nói lên cả một sự coi thường. Mỉa mai một nhân vật lạ hoắc ở đâu măi ở bên Nga mà ĐCSVN lại rước đem về tôn kính ở nước ḿnh như một h́nh ảnh quái gở phi bản sắc dân tộc nên họ mới nói đây là một điềm không lành với câu kết thúc "hay là cơ sự nước này ra sao?"

Và, về con người gian ác của Hồ Chí Minh, người dân đă có hàng trăm câu nói như: "Con đường bác đi là con đường bi đát." Nhiều người đă mỉa mai, "Hồ chủ tịt sống măi trong quần.. chúng ta." Hoặc họ kể chuyện tếu khi Hồ Chí Minh chết xuống âm phủ gặp Diêm Vương, Diêm Vương hỏi họ Hồ: "Khi ngươi chết, ngươi đă để lại ǵ trên thế gian?" Họ Hồ ngẫm nghĩ đă để lại cho dân gian những đàn em: Lê Duẫn thường được gọi là "anh Ba," Phạm Văn Đồng thường được gọi là "Thủ Tướng Đồng," Trường Chinh thường được gọi là "bác Chinh," Lương Ngọc Bằng mà ai cũng gọi là "bác Bằng" và Tôn Đức Thắng thường được gọi là "bác Tôn." Hồ ta liền trả lời gọn lỏn với Diêm Vương: "Dạ, tôi đă để lại di sản một đàn em Ba Đồng Chinh Bằng Tôn ạ." Dân gian kể chuyện diễu này ư nói cái chủ nghĩa cộng sản mà Hồ Chí Minh rước vào Việt Nam đă phá nát đất nước giống y như người ta đă phá nát sự trong trắng trinh tiết (ba đồng chinh) của người con gái mà chỉ có một giá tiền rẻ mạt là không phải bằng vàng bạc mà bằng tôn. Rồi, người ta lại x́ xầm với nhau những hành động dâm ô và tàn ác của họ Hồ đối với những người con gái thơ ngây như câu chuyện của cô Vàng và cô Xuân mà họ Hồ sau khi đă thỏa măn thú tính, đă sai đàn em Trần Quốc Hoàn lúc ấy là Bộ Trưởng Nội Vụ sát hại những cô gái này rồi quăng xuống Hồ Tây ở Hà Nội.

4/ Cả Nước Biết ĐCSVN Không Có Khả Năng Lănh Đạo, Mà Chỉ Là Một Đảng Tham Nhũng Làm Lủng Đoạn Nền Kinh Tế Quốc Gia:

Chủ nghĩa cộng sản và thần tượng Hồ Chí Minh sụp đổ, đi theo sau là cả một sự mất niềm tin nơi nhóm đàn em lănh đạo. Người ta kể câu chuyện diễu như sau: Theo gót Hồ Chí Minh, Lê Duẫn, Phạm Văn Đồng, Trường Chinh, Lê Đức Thọ, Tôn Đức Thắng và các đàn em khác chết xuống dưới âm phủ. Trước khi vào gặp Diêm Vương, họ Hồ chặn những người này lại ở ngoài cửa và hỏi họ, "sao, các chú đă làm theo di chúc của tôi tới đâu rồi?" Mấy đàn em họ Hồ hỏi lại, "bác nói di chúc ǵ vậy?" Họ Hồ nói, "th́ cái câu mà tôi hay nói đó, không ǵ quư hơn độc lập tự do, các chú có làm được như vậy cho dân chúng hay không?" Đàn em họ Hồ trả lời, "bác nói lạ, câu nói đó bác dùng là để bịp thiên hạ thôi mà!" Hồ gắt lên, "v́ tôi bịp thiên hạ nên mong các chú làm đôi chút để vớt vát lại cho tôi kẻo không họ chửi rủa tôi muôn đời!" Lê Đức Thọ hí hửng trả lời dùm, "ồ, chuyện làm đôi phần cho bác th́ chúng em đă làm rồi. Chúng em làm được một phần ba di chúc của bác rồi." Hồ mừng quưnh lên hỏi lại, "các chú làm được một phần ba rồi à? Làm như thế nào?" Lê Duẫn cười nham hiểm, "dạ, làm được một phần ba ở đoạn đầu câu di chúc, đó là, không có ǵ. C̣n 2/3 sau, quư hơn độc lập tự do th́ để cho dân chúng làm. Lănh đạo là đi tiên phong khơi mào phần đầu, c̣n đoạn chót là để cho dân chúng hoàn thành mà bác."

Người ta diễu cợt lănh đạo một câu chuyện khác như sau: Tổng Bí Thư Lê Khả Phiêu, Chủ Tịch Nhà Nước Trần Đức Lương, Thủ Tướng Phan Văn Khải đi kinh lư trên một chiếc máy bay. Lê Khả Phiêu nói, "bây giờ mà ḿnh bỏ một xấp bạc 2 ngàn tiền Hồ, dân chúng lượm được chắc mừng lắm nhỉ?" Trần Đức Lương tiếp lời, "bỏ xấp giấy 2 ngàn tiền Hồ đâu có sộp cho bằng bỏ xấp giấy 5 ngàn tiền Hồ." Phan Văn Khải nói, "đă thế th́ bỏ xấp giấy 10 ngàn tiền Hồ th́ dân chúng mừng hơn." Nói xong, Phiêu, Khải và Lương quay qua hỏi anh phi công nghĩ sao về lời bàn bạc vừa rồi. Anh phi công trả lời, "thật ra, thả các bác xuống th́ dân chúng mừng hơn nhiều."

Một câu chuyện diễu khác: Một cháu bé gái khoảng 8 tuổi một hôm được bà tiên hiện ra. Bà tiên nói: "Cháu ngoan lắm nên ta ban cho cháu 3 điều ước. Nhưng cháu nhớ, cháu ước điều nào th́ các lănh đạo trong Bộ Chính Trị của CSVN được gấp 5 lần điều cháu ước đó nhá. Cháu phải khôn ngoan trong sự chọn lựa điều ước của cháu kẻo không cháu sung sướng mà lại làm cho Bộ Chính Trị CSVN mạnh lên làm hại đến dân lành th́ điều ước của cháu giúp cho cháu hạnh phúc đời này mà đời sau th́ cháu sẽ phải khổ trăm bề." Em bé gái nhận lời và suy nghĩ đôi phút. Điều em ước thứ nhất đó là cho em có sắc đẹp. Nghe đến điều ước này, bà tiên nhíu mày một chút suy nghĩ. Bà thầm nghĩ em bé đẹp là điều đương nhiên, nhưng những người lănh đạo trong Bộ Chính Trị của ĐCSVN th́ sao? Bà sực nhớ, tổ tiên của những người lănh đạo này là loài khỉ nên cần cho chúng đẹp lên một chút cũng không sao. Bà làm phép th́ lập tức em bé trở thành cô bé đẹp nhất nước. Cùng lúc ấy th́ các lănh đạo trong Bộ Chính Trị ĐCSVN, trước đây răng hô mũi tẹt xấu xí đă chuyển biến đẹp hơn để có dáng dấp bề ngoài là con người nhưng bên trong vẫn c̣n thú tính của loài khỉ. Điều em ước thứ hai đó là em có nhiều tiền. Nghe em ước mơ điều này, bà tiên buồn lắm nhưng không biết làm ǵ hơn đành phải theo lời ước đó. Em bé thấy tiền và vàng bạc đầy nhóc căn nhà của em. Khi ấy, các lănh đạo trong Bộ Chính Trị của CSVN, không có khả năng lănh đạo mà cũng chẳng biết làm cái ǵ hết, lại có rất nhiều tiền, nhiều vô kể đến độ họ xài không hết mà c̣n gởi ra nước ngoài cho vào công băng ở Thụy Sĩ. Cuối cùng, bé gái mỉm cười cách lém lỉnh: "Điều ước thứ ba của con là con muốn tăng thêm 10 tuổi để được ở tuổi 18, vừa đẹp, vừa giàu có, vừa được mộng mơ." Nghe em bé ước điều này, hai mắt bà tiên sáng lên, à, th́ ra con bé này khôn thiệt, nó biết có trước có sau. Bà làm phép mầu th́ lập tức bé gái trở thành một thiếu nữ 18 tuổi đẹp tuyệt trần, tay mang ṿng vàng. Trong khi đó, các ủy viên Bộ Chính Trị của ĐCSVN mỗi người được tăng thêm 50 tuổi, và trong giây lát, tất cả đều theo về chầu ông tổ Marx! Dân chúng Việt Nam nhờ thế mà reo ḥ mừng vui để được sống sung túc hạnh phúc và thái b́nh thật sự.

Đầu năm 2001, những ai về thăm quê đều nh́n thấy đâu đâu ĐCSVN cũng có những bảng hiệu như: "Đảng Là Niềm Tin, Là Trí Tuệ Dẫn Dắt Nhân Dân Bước Vào Thế Kỷ 21," "Mừng Đảng, Mừng Xuân" v.v.

Chúng ta hăy theo dơi báo Tuổi Trẻ Cười, số 206, tháng 3 năm 2001, trang 19, trong mục Liệt Tử Ngoại Truyện, Bệnh Quên, nói xa nói gần khả năng lănh đạo đó của ĐCSVN như sau:

Ở nước Nam có một ông nọ khi được lên làm giám đốc tự nhiên mắc phải bệnh quên. Ông quên tiền là tiền của Nhà Nước rót cho công ty nên ông cứ vô tư tậu nhà, mua xe hơi đời mới nhất; ông quên rằng ông c̣n có một người vợ trên đời để rồi cặp với một em chỉ đáng tuổi con ông; ông quên công ty ông đang làm ăn thua lỗ mà đi "kính tặng" quan trên những xe hơi, lô đất, nhà mặt phố, hay những chuyến du lịch nước ngoài; ông cũng quên tŕnh độ học vấn lớp 2 trường làng của ḿnh và tự đắc với tấm bằng cử nhân .. dỏm; tệ hại hơn, ông c̣n quên luôn hệ thống chế tài của luật pháp v́ ông có "ô", có tiền .. Nhà Nước.



-- (Viet_Nam@Quê-Hương.govt), November 25, 2004

Answers

Response to CHẾT KHĂ”NG KỊP GIĂƒY

Con cái, anh em ông hỉ hả v́ ai cũng được cất nhắc, được quản lư hay đứng tên những nhà hàng, khách sạn, trạm xăng, kiốt, nhà cửa.. mà ông giám đốc moi được của Nhà Nước bằng .. bệnh quên.

Những ai trong công ty không "lây" bệnh quên của ông đều bị sa thải, có người c̣n phải vào tù ..

Người viết bài trong Tuổi Trẻ Cười này ám chỉ rơ ràng "ông Giám Đốc" chính là các lănh đạo của Đảng, v́ chỉ có các lănh đạo của Đảng, học lực chỉ lớp 2 trường làng, mà quyền lực th́ to lớn trùm lên trên hết mọi người. Ai không nghe theo sự lănh đạo ngu dốt tham ô của họ th́ đều phải ngồi tù hết!!

Về khẩu hiệu "Mừng Đảng, Mừng Xuân," nhiều người đă mỉa mai nói, "mừng Đảng chớ đâu có mừng dân, Đảng đè đầu hút máu mủ dân để sống, sống phè sống phởn qua ngày c̣n dân th́ phải lam lủ ngày đêm. Đảng bắt dân làm gốc làm rể cực khổ trăm bề, c̣n Đảng làm hoa làm trái hưởng thụ sung sướng. Dân không có tiền để ăn Tết, c̣n Đảng th́ dư tiền lắm bạc xài cả chục triệu trong một đêm để ăn Tết, tiền dư th́ gởi ra hàng triệu Mỹ Kim ở ngân hàng Thụy Sĩ. Tiền đâu mà Đảng có nhiều thế? Do tham nhũng mà có. Tại sao lại nói vậy? Tại v́ chính Đảng kêu gào trên báo chí nạn tham nhũng đang hoành hành đất nước, đục khoét làm tê liệt nền kinh tế Quốc Gia. Ai tham nhũng? Nước Việt Nam có 80% là nông dân, vậy nông dân có tham nhũng không ? Không. Chỉ có những người có chức có quyền mới tham nhũng. Ai có chức có quyền nếu không phải là Đảng? Cho nên, khẩu hiệu Mừng Đảng Mừng Xuân nói rơ được bản chất quan liêu không xót thương ǵ dân chúng là đúng rồi."

Ở cửa Thuận An, Huế, có một khu nhà gọi là "nhà rồng." Nghe "khu nhà rồng" th́ ai chưa biết chuyện tưởng là ghê gớm lắm, nhưng ai đă biết chuyện th́ cười ph́ và ngán ngẩm cho bộ máy tham nhũng của ĐCSVN. Nguyên vào năm 1999, Huế bị cơn lụt kinh hoàng chưa từng có trong lịch sử. Các cơ quan thiện nguyện, các quốc gia, và Việt kiều khắp nơi trên thế giới gởi tiền về giúp cho dân Huế thoát qua những ngày khốn khổ. Đảng Cộng Sản Việt Nam bắt buộc những khoản tiền trợ cấp phải qua sự quản lư của Nhà Nước và phải được sự lănh đạo của Đảng. Nạn nhân lũ lụt đợi tiền trợ cấp ṃn cả cổ mà không thấy số tiền đó đâu. Một hôm, Tổng Bí Thư Lê Khả Phiêu đến Huế để t́m hiểu t́nh h́nh và tuyên bố thay mặt ĐCSVN giúp đỡ dân chúng. Lê Khả Phiêu cho xây một khu nhà, khoảng chừng 50 căn. Những căn nhà này, Lê Khả Phiêu chỉ "viện trợ" cho cái khung nhà bằng thép thôi, c̣n dân chúng phải "tự túc" xây tường, xây vách, xây mái. Người dân gọi xách mé lănh đạo đă ăn hết "da" và "thịt" rồi, chỉ c̣n để lại xương cho dân chúng mà thôi, nên mấy cái khung nhà bằng thép trơ ra giống như xương rồng, và cũng chính v́ vậy họ mới gọi khu nhà này là "khu nhà rồng" với thâm ư chửi xéo lănh đạo Đảng, nhất là Lê Khả Phiêu, đă ăn chận hết tiền viện trợ nhân đạo cho các nạn nhân lũ lụt. Không hiểu mấy ông lănh đạo ĐCSVN có biết dân chúng đang chửi xéo họ hay không hay lại dốt nát tưởng rằng "khu nhà rồng" là những lời khen tặng họ?

Đầu tháng 4 năm 2001, một số cơ quan quốc tế ở Hồng Kông đánh giá CSVN là một cơ chế tham nhũng thối nát nhất thế giới. Đọc bản nhận định này, là người Việt Nam, ai cũng rùng ḿnh kinh sợ và xấu hổ. Cũng chính điều này nên những người tự cho rằng "Marxist trinh nguyên" như Trần Khuê kêu gọi thành lập một Đảng Cộng Sản Liêm Khiết để chống lại Đảng Cộng Sản Tham Nhũng. Trần Khuê có làm nổi chuyện đó hay không? Ai cũng nh́n ra tất rơ đó là bao lâu cơ chế cộng sản c̣n, bấy lâu không thể bứng gốc được nạn tham nhũng hoành hành cả đất nước, và, ư nguyện của những người như Trần Khuê chỉ là một giấc mơ hoang tưởng mà thôi.

C̣n câu "dẫn dắt đất nước vào thế kỷ 21, công nghiệp hóa, đại công nghiệp hóa đất nước" th́ xin quư vị theo dơi Tuổi Trẻ Cười số 205 tháng 2 năm 2001 trang 8: "Người dân Cần Giờ đợi cây cầu Dần Xây nối đôi bờ cách trở c̣n hơn Ngưu Lang, Chức Nữ đợi cầu "Ô Thước". Bởi khởi công từ 1998, nói 1999 xây xong, vậy mà giờ này, hai đầu cầu vẫn c̣n cái ở đầu sông, cái ở cuối sông..." Hoặc một đoạn khác về liên tỉnh lộ 15: "Dọc con đường nham nhở này, hơn 600 hộ đang than trời, trách đất khản cổ v́ phải qua lại trên hầm hố chông gai; ổ gà, ổ trâu dày đặc, xe cộ lưu thông trên đường này bị sụp bẫy như chơi. Đặc biệt, nếu ai chấp hành lệnh đội mũ bảo hiểm sẽ có thể bị chấn thương sọ năo, không phải do xe tông mà bị dằn xóc mũ va vào đầu cũng đủ .. ngủm. Đă có nhiều trường hợp do đường ngập, xe sa xuống ổ gà, người lái té vật ra đường và bị xe tải phía sau trờ tới cán chết." Tuổi Trẻ Cười liên tục trong các số báo trước và sau đều tŕnh bày những cảnh tượng "kinh hoàng" như vậy ở các tỉnh lộ, các đại lộ ở thành phố.

Đâu cần nói các tỉnh lộ, hăy nói đến quốc lộ số 1, con đường huyết mạch nối liền cả đất nước. Từ Nha Trang ra tới Vinh, cả ngàn cây số, đường sá giống y như những ǵ Tuổi Trẻ Cưới vừa mới diễn tả. Sau hơn 25 năm ḥa b́nh, ĐCSVN không có khả năng xây dựng một con đường huyết mạch đất nước cũng chỉ v́ tiền xây đường, các cán bộ của đảng, từ cấp nhỏ cho đến cấp lớn, chia nhau đút túi. Trong khi các nước như Thái Lan xây cầu cống đường xá bằng những máy móc hiện đại th́ CSVN xây đường xá bằng cách đổ một lớp đất lên, sau đó đổ một lớp đá, cho xe các lớp đá này lún sâu vào lớp đất, rồi cho người nấu nồi dầu hắc bên cạnh lề đường, lấy mấy cái lon múc dầu hắc này, đổ lên lớp đá vừa mới cán vào lớp đất. Ngày hôm sau, xe be, xe tải lên tới vài tấn chạy ngang qua con đường vừa mới xây, lập tức con đường bị lún sâu xuống, đất và đá nổi lên. Tuần sau, mưa xuống, lớp đất và đá này trở thành bùn đen đặc biến thành "ổ trâu" ngay lập tức. Quả thật, nhờ sự lănh đạo "sáng suốt" này của ĐCSVN nên đất nước mới tiến vào một kỷ nguyên "công nghiệp hóa, đại công nghiệp hóa" kiểu lạ lùng như thế mà không một quốc gia nào trên thế giới có thể h́nh dung ra được! Quốc lộ số 1 mà c̣n được xây dựng kiểu "đại công nghiệp hóa" này th́ khỏi cần đến tham quan, quư vị cũng biết các con đường khác của đất nước "hiện đại" như thế nào rồi.

5/ Mạng Lưới Điện Toán Phá Vỡ Bức Màn Bưng Bít Của ĐCSVN Làm Phấn Chấn Tinh Thần Đấu Tranh Của Quần Chúng:

Liên tục trong các số cuối tháng 2 và tháng 3 năm 2001, tờ báo An Ninh Thế Giới của CSVN lên tiếng yêu cầu dân chúng cảnh tỉnh về "tuyên truyền chất xám" mà theo những bài báo này, các thế lực thù nghịch của Cộng Sản, nhất là các tổ chức đấu tranh của người Việt ở hải ngoại, liên tục dùng mạng lưới toàn cầu như một vũ khí sắc bén để tuyên truyền đánh thẳng vào cơ chế Cộng Sản. Những bài b́nh luận này cho thấy hiện nay CSVN không c̣n khả năng bưng bít thông tin như trước, và chính điều này nên công an của CSVN rất e sợ một ngày rất gần, dân chúng Việt Nam, nhờ được thông tin đầy đủ, sẽ không c̣n e sợ tù đày để đứng lên đ̣i quyền làm người của họ.

Những bài b́nh luận này, Cộng Sản Việt Nam tưởng sẽ làm cho dân chúng không ưa thích các lực lượng đấu tranh của người Quốc Gia, nhưng, chính những bài viết này đă có những tác dụng ngược lại. Người dân Việt Nam, sau khi đọc những bài b́nh luận này, phấn khởi tinh thần v́ họ nhận ra rơ ràng ở hải ngoại và nhiều nơi trong nước c̣n có những cá nhân và những tổ chức kiên tŕ chống đối Cộng Sản. Sau khi đọc những bài b́nh luận này, họ c̣n chuyền tay nhau đọc để khích lệ tinh thần nhau hơn.

V́ sợ khả năng thông tin của mạng lưới toàn cầu nên công an CSVN t́m cách kiểm soát chặt chẽ hệ thống điện toán và mạng lưới. Những ai mà Cộng Sản nghi ngờ đọc tin trên mạng lưới, ủng hộ lập trường của các người đấu tranh, lập tức bị công an đến nhà thẩm vấn hoặc thu giữ máy điện toán đem về Bộ để điều tra. Mà, càng làm như vậy th́ họ càng làm cho các chủ nhân của các máy điện toán trở nên kiên cường hơn. Thí dụ, ông Nguyễn Chính Kết, cư ngụ ở 6/8A Quang Trung, phường 12, Quận G̣ Vấp, Sài G̣n với địa chỉ email ngcket@hcm.vnn.vn, một nhân sĩ Công Giáo được nhiều người biết đến v́ những bài viết về tôn giáo của ông trước đây cũng như hoạt động của ông trong các tổ chức Công Giáo Tiến Hành, đầu tháng 3 năm 2001 đă bị công an đến "làm việc." Lư do rất đơn giản, trước đây ông Nguyễn Chính Kết không tham gia hoạt động chính trị, vậy mà, tháng 11 năm 2000, linh mục Nguyễn Văn Lư ở giáo xứ Nguyệt Biều thuộc địa phận Huế lên tiếng đ̣i CSVN trả lại đất cho nhà thờ cũng như để cho các tôn giáo được tự do sinh hoạt, ông Nguyễn Chính Kết, suy tính làm sao đó, viết một số bài ủng hộ linh mục Nguyễn Văn Lư và chuyển những bài viết này trên các diễn đàn mạng lưới điện toán qua địa chỉ email trên. Công an đến thẩm vấn, đem hết các máy móc về để "điều tra" th́ tưởng sẽ làm cho ông Nguyễn Chính Kết, một con người trước đây nổi tiếng là nhút nhát, sẽ không c̣n dám lên tiếng ủng hộ các người đấu tranh nữa. Ai dè, ông Nguyễn Chính Kết lại không sợ, càng bắt bớ ông, ông càng can đảm, t́m nhờ những địa chỉ email khác chuyển bài của ông và thông tin cho mọi người biết t́nh trạng khó khăn của ông đang phải đối phó với công an. Xin quư vị hăy theo dơi và tranh đấu cho ông Nguyễn Chính Kết v́ trong một ngày không xa, công an có thể bắt giam ông chỉ v́ ông ủng hộ quan điểm của linh mục Nguyễn Văn Lư.

Qua những dữ kiện trên, chúng ta thấy rất rơ, mạng lưới toàn cầu là một vũ khí chiến lược phá vỡ bức màn bưng bít thông tin của CSVN và cũng chính vũ khí chiến lược này sẽ đóng một vai tṛ quan trọng trong sự giải thể chế độ cộng sản tại Việt Nam trong một tương lai không xa.

B. Áp Lực Từ Các Lực Lượng Tôn Giáo Và Các Lực Lượng Chính Trị: Từ cuối năm 2000, người ta thấy có nhiều sôi động chính trị trong nước. Sự kiện thứ nhất đó linh mục Nguyễn Văn Lư ở giáo xứ Nguyệt Biều thuộc địa phận Huế phát động một chiến dịch đ̣i lại đất đai của nhà thờ, sau đó tiến tới đ̣i hỏi tự do tôn giáo. Sự kiện thứ hai là Thượng Tọa Thích Huyền Quang và Tăng Đoàn Thừa Thiên Huế tham gia cộng tác với linh mục Nguyễn Văn Lư để đấu tranh cho những ước vọng chính đáng của dân tộc Việt Nam. Sự kiện thứ ba là sự quyết tâm tranh đấu một mất một c̣n của Giáo Hội Phật Giáo Ḥa Hảo, và vào tháng 3 năm 2001, cụ bà Nguyễn Thị Thu của Phật Giáo Ḥa Hảo tự thiêu để phản đối chính sách đàn áp tôn giáo của Cộng Sản nói chung và ức hiếp Giáo Hội Phật Giáo Ḥa Hảo nói riêng gây nên sự chú ư của cả nước và cả thế giới. Sự kiện thứ tư là sự nổi dậy của các sắc dân ở Tây Nguyên đ̣i hỏi Nhà Nước Cộng Sản Việt Nam phải trả lại đất đai cho họ mà các cán bộ đảng viên Cộng Sản ở tỉnh và huyện đă trắng trợn cướp của họ vào những năm trước. Lúc đầu Bộ Chính Trị đưa quân khu 5 lên để dẹp cuộc chống đối ở Tây Nguyên, các tướng tá quân khu 5 không chịu dẹp cuộc biểu t́nh của dân chúng người thiểu số v́ họ thấy cuộc biểu t́nh của dân chúng chính đáng. Sau nhiều tháng điều đ́nh với các tướng tá quân khu 5, Bộ Chính Trị cho công an và một nhóm quân đội khác lên trên vùng này để đàn áp dân thiểu số. Sau đó, Bộ Chính Trị vào ngày 23/3/2001 khiển trách Bộ Trưởng Quốc Pḥng Phạm Văn Trà, Tham Mưu Trưởng Quân Đội Lê Văn Dũng và các tướng tá quân khu 5 v́ đă không có chấp hành kỷ luật cách nghiêm chỉnh. Dầu Bộ Chính Trị CSVN đă đem quân đội và công an lên để dẹp cuộc biểu t́nh chống đối ở Tây Nguyên, nhưng, hiện nay dân chúng ở trên đây vẫn tiếp tục âm thầm chống đối, và, quân đội ngấm ngầm bất măn, từ đó, có thể nổ tung ra một cuộc xuống đường vĩ đại hoặc một cuộc đảo chính bất ngờ mà không ai có thể dự đoán trước được. Lúc đó, các thế lực tôn giáo đă bị trù dập sẽ cùng hợp sức vùng dậy th́ coi như ngày tàn của ĐCSVN bắt đầu điểm.

C. Phân Hóa Nội Bộ: Đă từ lâu ĐCSVN bị phân hóa nội bộ, nhưng, rơ nét, công khai và trầm trọng để mọi người nh́n thấy th́ có lẽ chưa bao giờ bằng những ngày vừa qua, nhất là những ngày chuẩn bị cho Đại Hội IX của đảng.

Trước đây ĐCSVN chuẩn bị họp Đại Hội IX vào tháng 6 năm 2000, nhưng, v́ tranh giành quyền lực với nhau bất phân thắng bại nên họ dời Đại Hội IX sang tháng 3 năm 2001. Trong thời gian này, dư luận xôn xao bộ ba cố vấn Đỗ Mười, Vơ Văn Kiệt, Lê Đức Anh làm áp lực phải để cho Lê Khả Phiêu rời khỏi chức vụ Tổng Bí Thư. Nhiều người dự trù một là Nguyễn Phú Trọng, hai là Trần Đức Lương, ba là Nông Đức Mạnh sẽ lên thay thế cho Lê Khả Phiêu. Lê Khả Phiêu nhất định tranh đấu tới cùng nên gần cuối tháng 3 năm 2001 mà cũng không định được ngày họp cho Đại Hội IX. Sau cùng, các phe phái thỏa thuận họp vào ngày 19 tháng 4 năm 2001.

Trong khi ấy có nhiều biến cố dồn dập xảy ra ở Việt Nam cũng như trên chính trường quốc tế. Biến động ở Tây Nguyên và sự bất tuân phục của các tướng tá trong quân khu 5 làm cho nhiều ủy viên Bộ Chính Trị sợ một cuộc đảo chính quân sự hay một cao trào quần chúng nổi lên lật đổ chế độ cộng sản. Đầu tháng 4 năm 2001, chiếc phản lực cơ của Trung Cộng đụng vào chiếc máy bay thám thính EP3 của Hoa Kỳ gây ra một tai nạn làm cho quan hệ ngoại giao của Hoa Kỳ và Trung Cộng căng thẳng. Trung Cộng làm áp lực và CSVN lập tức đứng về phía Trung Cộng lên tiếng phản đối Hoa Kỳ. Các ủy viên Bộ Chính Trị e ngại Hoa Kỳ thọc bàn tay vô quân đội để làm đảo chính, và nếu có đảo chính, không ai muốn làm "con dê tế thần" cả nên 12 trên 18 ủy viên Bộ Chính Trị biểu quyết gấp rút ủng hộ Lê Khả Phiêu làm Tổng Bí Thư lại. Ai dè, vào hôm thứ Ba 10/4/2001, khi Bộ Chính Trị hỏi ư 165 ủy viên Trung Ương th́ 90% không đồng ư, và họ đưa ra đề nghị Nông Đức Mạnh sẽ thay thế cho Lê Khả Phiêu.

Trong quá tŕnh lịch sử của ĐCSVN, chưa bao giờ có chuyện tới sát ngày Đại Hội rồi mà các chức vụ trong Bộ Chính Trị lại chưa có sự định đoạt rơ ràng, cho nên, nhiều người cho biết trong Đại Hội IX, nhân vật nào có lên làm Tổng Bí Thư th́ cũng không có đủ khả năng để "thống nhất" và điều hành được đảng, và chắc chắn, sẽ có nhiều màn thanh toán nhau cách kịch liệt đẫm máu sau Đại Hội IX. Và, trong lúc thanh toán nhau như vậy, có thể có một biến ứng xảy ra, quân đội đảo chính hoặc quần chúng lợi dụng cơ hội xuống đường th́ chắc chắn ĐCSVN phải bị thoái trào để nhường bước cho khát vọng chân chính của dân tộc Việt Nam bùng lên: Tự Do - Dân Chủ.

D. Ư Trời: Trong lịch sử các nước, mỗi khi làm một chuyện trọng đại, những người tranh đấu và các nhà cầm quyền thường hay ḍ xét them ư ông Trời muốn như thế nào. Trung Hoa và Việt Nam là những quốc gia đứng hàng đầu trong việc tin vào Ư Trời, cho nên trong sách lược đấu tranh, người ta đặt Thiên thời trước cả địa lợi và nhân ḥa.

Thí dụ, năm 1974, người ta thấy hàng đoàn sâu rọm dài cả vài cây số không biết từ đâu ra cứ thế ḅ trên quốc lộ 1 ở quăng đường từ Phan Thiết về Sài G̣n đến nỗi Đệ Nhị Cộng Ḥa đă phải cho máy bay xịt thuốc trừ sâu bọ để diệt đoàn sâu lạ lùng này giống y như máy bay đi bỏ bom để diệt đoàn quân Việt Cộng vậy. Nhiều người nói đoàn sâu này là để ứng với lời sấm "tám vạn binh Hồ nhập Tràng An," nói lên ư trời muốn có sự thay đổi của cả xă hội trong một tương lai gần. Một năm sau biến cố kỳ lạ đó, miền Nam Việt Nam rơi vào tay của cộng sản, thay đổi số phận của hàng vài chục triệu con người.



-- (Viet_Nam@Quê-Hương.govt), November 25, 2004.


Response to CHẾT KHĂ”NG KỊP GIĂƒY

Việt Nam có câu cách ngôn "trời long đất lở" để ám chỉ ông Trời cho những dấu chỉ sắp sửa có sự thay đổi lớn lao đảo lộn cả xă hội.

Nói đến "trời long" th́ chúng ta thấy tỉnh Lai Châu và ḷng chảo Điện Biên Phủ từ xưa tới giờ chưa có động đất. Điện Biên Phủ c̣n là niềm tự hào của CSVN đánh thắng Pháp để trở nên cái nôi đưa đến sự thành công cho chúng cai trị cả đất nước. Ầy vậy mà vào tháng 2 và tháng 3 năm 2001, liên tục nhiều ngày tỉnh Lai Châu và Điện Biên Phủ bị động đất, và có nhiều trận lên tới 6.2 độ Richter! Tờ Tuổi Trẻ số ra ngày 6/3/2001 chạy hàng tít lớn ở trang đầu v́ "động đất" nên giá nhà ở Lai Châu và Điện Biên Phủ bị sụt giảm phân nửa và c̣n có chiều hướng tụt giảm nữa. "Động đất" chỉ là cớ bề ngoài để cho giá nhà tụt giảm, lư do chính yếu nhất đó là người dân xôn xao đây là điềm không lành cho chế độ CSVN v́ cái nôi bị "long" và bị "động" th́ đương nhiên cái cơ chế đó sẽ không c̣n tồn tại lâu nữa.

Nói đến "Đất lỡ" th́ chúng ta thấy những năm gần đây, Việt Nam phải hứng chịu nhiều trận lụt kinh hoàng chưa bao giờ có trong lịch sử. Năm 1999, gịng sông Hương hiền ḥa ở Huế nổi cơn thịnh nộ dâng cao lên tới 6 hoặc 7 mét, đẩy trôi tuốt cả vài làng ra biển cả, mở ra ba cửa biển mới ở Thuận An. Rơ ràng đây là một dấu chỉ sẽ có sự đổi đời. Chưa hết, sau cơn lũ lụt, thủy triều ở cửa Thuận An đổi hướng tạo nên những đợt sóng đánh dồn vào nhà khách công an do Bộ Công An của CSVN xây dựng để ra đó nghỉ mát. Nhà khách công an này trước đây được xây cách mực nước biển cả một cây số, ấy vậy mà chỉ trong ṿng hơn 1 năm, sóng biển đă cào hết phần đất hơn một cây số này của nhà khách công an, lấy phần đất này của Bộ Công An rồi bồi qua bên phía kia bờ biển cho dân nghèo. Đầu tháng 2 năm 2001, công an bắt các tù nhân đem đất và đá để làm thành cái đập ngăn chận sóng biển không cho cào đất của nhà khách công an nữa, nhưng, tất cả sự cố gắng này chỉ là dă tràng xe cát mà thôi, sóng biển vẫn gào thét cào hết đi phần đất đó để rồi đầu tháng 3 năm 2001, sóng biển đă cào đất làm sập 1/10 nhà khách công an. Không ai dám vào nhà khách này nữa, và vào đầu tháng 4 năm 2001, công an bỏ trống luôn nhà khách này. Tại Huế, người dân truyền tụng đó là khi nào sóng biển cào sập hết cả nhà khách công an th́ lúc đó "bất chiến tự nhiên thành," chế độ cộng sản sẽ cáo chung luôn.

II. Đối Ngoại: Áp Lực Của Thế Giới: Địa thế của Việt Nam là đầu cầu Châu Á Thái B́nh Dương, mà, "điểm nóng" thế kỷ 21 của thế giới là Châu Á, nên không lạ lùng ǵ khi chúng ta thấy mọi quốc gia đều chú ư đến Việt Nam. Từ cuối thế kỷ 20, người ta đă nh́n ra Trung Cộng đang từng bước một lớn mạnh để trở thành lực lượng đối trọng lại với Hoa Kỳ và cả thế giới gọi Trung Cộng là "hiểm họa da vàng." Vào tháng Giêng năm 2001, vừa mới nhậm chức, Tổng Thống George Bush, Jr. tuyên bố chính phủ của ông không coi Trung Hoa là "bạn kinh tế chiến lược" như thời của Tổng Thống Bill Clinton, mà coi Trung Hoa là một "đối thủ cạnh tranh chiến lược" (strategic competitor) cần phải được kiểm soát tối đa.

Ai cũng nh́n ra để kiểm soát Trung Hoa, Hoa Kỳ cần Việt Nam đứng về phía Hoa Kỳ. Thế nhưng, trong những tháng ngày qua, CSVN liên tục công kích chính phủ Hoa Kỳ. Thí dụ, báo Công An số 921 ngày 6/3/2001 trong mục "Các Nước Châu Á Lên Án Chính Sách Nhân Quyền Cố Hữu Của Mỹ" ở trang 10, CSVN đă lên tiếng phản đối Hoa Kỳ, nhất là chính sách tranh đấu cho nhân quyền của Hoa Kỳ mà CSVN cho rằng đó là một h́nh thức xen vào nội bộ của các quốc gia khác, vi phạm chủ quyền và sự độc lập của những quốc gia này. Một thí dụ khác, tháng 11 năm 2000, Tổng Thống Bill Clinton đến Việt Nam và Lê Khả Phiêu đă làm nhiều điều mích ḷng Hoa Kỳ cũng như đă nói nhiều câu ngạo mạn "hoài tưởng quá khứ vàng son" nên Hoa Kỳ không ưa Lê Khả Phiêu ra mặt. Rồi, trong lúc cả thế giới thinh lặng theo dơi không đứng về Hoa Kỳ hay Trung Cộng trong vụ tai nạn đầu tháng 4 năm 2001 giữa máy bay thám thính của Hoa Kỳ và chiếc phản lực của Trung Cộng th́ CSVN đă làm một điều rất dại dột lên tiếng ủng hộ Trung Cộng và kết án Hoa Kỳ. Chính điều này làm cho Hoa Kỳ nh́n rơ bộ mặt tay sai cho Trung Cộng của ĐCSVN, nhất là phe cánh của Lê Khả Phiêu, nên, chắc chắn Hoa Kỳ sẽ không tha thứ cho sự láu cá này của ĐCSVN nói chung và của phe Lê Khả Phiêu nói riêng.

Khuynh hướng của cả thế giới ngày hôm nay là Tự Do và Dân Chủ, mà ĐCSVN lại chủ trương độc tôn độc đoán, nên hầu hết các quốc gia đều chỉ trích Việt Nam trên các diễn đàn quốc tế như ở Geneva nước Thụy Sĩ. Nhiều quốc gia c̣n đi xa hơn một bước là họ tẩy chay các hàng hóa của Việt Nam, làm cho nền kinh tế èo uột của Việt Nam ngày càng thêm khốn đốn.

Thêm vào đó, Việt Nam không có các mặt hàng kỹ nghệ, mà chỉ có các mặt hàng nông nghiệp và thủ công, v́ phải qua nhiều cửa ải chung tiền cho các cán bộ ăn hối lộ, nên giá thành của các mặt hàng nông nghiệp và thủ công của Việt Nam trở nên quá cao, không cạnh tranh nổi với các mặt hàng khác ở nước ngoài.

Việt Nam đă gia nhập khối Asean và hiện nay làm chủ tịch của khối này. Các nước trong khối Asean kư Hiệp Ước Tự Do Mậu Dịch Khối Asean thường được gọi tắt là AFTA (Asean Free Trade Agreement) mà theo hiệp ước này, hàng hóa của các nước thành viên không bị đánh thuế khi trao đổi với nhau. Việt Nam không có các mặt hàng kỹ nghệ đến nỗi một chiếc đèn dầu cũng không chế tạo nổi, một chiếc xe đạp làm cũng không xong th́ làm sao Việt Nam có thể cạnh tranh được với các mặt hàng của các quốc gia khác như Thái Lan, Mă Lai, hoặc Singapore? Rơ ràng, Việt Nam đang trở thành một quốc gia tiêu thụ, không có mặt hàng sản xuất để cân bằng cán cân mậu dịch th́ Việt Nam sẽ phải bị kiệt quệ trở thành nô lệ kinh tế cho các quốc gia khác. Chính điều này sẽ làm cho các trí thức Việt Nam bất măn, các con buôn bị mất quyền lợi sẽ vùng dậy, và nông dân đói kém sẽ nổi điên đứng dậy lật đổ chế độ Cộng Sản hại dân hại nước.

III. Những Trường Hợp Đưa Đến Sự Cáo Chung Của Cơ Chế Cộng Sản Trên Quê Hương Việt Nam: Để chuẩn bị cho Đại Hội IX, ĐCSVN đưa ra khẩu hiệu "Đảng Cộng Sản Việt Nam Quang Vinh Muôn Năm" và khẩu hiệu này được trưng bày khắp mọi nơi trên thế giới. Có người nhận định: "Trong các phim Tàu, lúc nào cũng nghe câu ?vạn tuế, vạn vạn tuế? nhưng cuối cùng rồi vua cũng chế. Hiện nay ở trên thế giới các chính phủ rất kỵ h́nh thức tôn vinh này v́ nó đă thuộc về quá khứ, và sử dụng quá khứ để áp dụng cho hiện tại là một điềm gở báo hiệu chính phủ đó sẽ cùng chung số phận với các thể chế trước, nghĩa là, sẽ phải cáo chung. "Nhận định này đúng với sử quan, và người ta tin rằng cơ chế độc tài của CSVN sẽ không tồn tại nổi quá 10 năm, nhưng câu hỏi được đặt ra, Cộng Sản Việt Nam cáo chung như thế nào?

Nhiều người đưa ra giả thuyết có 8 trường hợp sau đây có thể đưa đến sự cáo chung của cơ chế Cộng Sản tại Việt Nam:

Thứ nhất, v́ áp lực và tranh đấu của dân chúng ở trong nước cũng như ngoài nước, v́ sự phân hóa trầm trọng của nội bộ, v́ sự can thiệp của các cường quốc, v́ phải mở cửa để cho hàng hóa Việt Nam nâng cấp cạnh tranh với các quốc gia khác, CSVN tuyên bố trả lại quyền tự quyết cho dân tộc, chấp nhận để quốc tế vào tạm điều hành mà trong thời gian này được tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do sinh hoạt chính trị, sau đó tổng tuyển cử tự do dưới một lá cờ và hiến pháp mới do dân chấp thuận. Trường hợp này là ước mơ của mọi con dân Việt Nam, nhưng, t́nh h́nh cho thấy các lănh đạo của ĐCSVN rất ngoan cố, rất muốn bám giữ quyền lực để có quyền lợi ăn trên ngồi trước nên khó mà có thể xảy ra.

Trường hợp thứ hai, v́ nhận thức đất nước Việt Nam cần phải tiến bắt kịp với các lân bang, những người Cộng Sản tự cho là tiến bộ thành lập một đảng khác, tạo một chuyển biến thế cờ từ đó đưa ra những biến chứng giống như hai chính sách Cởi Mở và Tái Cấu Trúc của Gorbachev vào năm 1986 lúc đầu với mục tiêu cứu vớt Đảng Cộng Sản Liên Xô nhưng lại gây ra những dị ứng làm sụp đổ chế độ này. Trường hợp này cũng rất khả thi.

Trường hợp thứ ba đó là các phe trong ĐCSVN không ai chịu nhường bước ai, đấu đá nhau dữ dội để rồi bùng nổ lây lan ra ngoài, từ đó đưa đến cao trào quần chúng đứng dậy giải thể cơ chế độ Cộng Sản. Trường hợp này cũng có nhiều phần trăm khả thi.

Trường hợp thứ tư đó là v́ có quá nhiều áp lực, CSVN tuyên bố xóa bỏ Điều 4 Hiến Pháp, chấp nhận tuyển cử với mục đích những tổ chức và cá nhân tham gia tuyển cử chỉ là những tay sai hoặc c̣ mồi mà thôi. Tuy nhiên, có những tổ chức hoặc những cá nhân đă dùng khổ nhục kế thi hành chính sách "lộng giả thành chân," sau khi tham gia tuyển cử và đắc cử, âm thầm vận động gây thêm phân hóa nội bộ ĐCSVN, từ đó tạo một sự chuyển biến thế cờ, và "tuyển cử tự do giả" lúc đó trở thành "tuyển cử tự do thiệt," cờ Đỏ Sao Vàng bị tiêu hủy, cơ chế Cộng Sản bị hủy diệt thật sự. Chính sách "lộng giả thành chân" này là con dao hai lưỡi, chỉ thi hành trong một thời gian ngắn, nếu để quá lâu th́ sẽ bị tác dụng ngược làm hại đến bản thân.

Trường hợp thứ năm đó là cao trào quần chúng và của các tôn giáo nổi lên, giống như trường hợp linh mục Nguyễn Văn Lư, Phật Giáo Ḥa Hảo, Tăng Đoàn Thừa Thiên Huế, biểu t́nh của các sắc dân ở Tây Nguyên, biểu t́nh của nông dân miền đồng bằng Sông Cửu Long, càng lúc càng lớn mạnh đến nỗi ĐCSVN phải chịu bó tay. Trường hợp này có thể xảy ra trong vài năm tới. Nhưng, sau giai đoạn này người ta sợ có nhiều xáo trộn, nhiều trả thù và đổ máu v́ không có tổ chức. Có thể có một khoảng trống chính trị sau cao trào quần chúng, và, có thể có nhiều kẻ thời cơ chủ nghĩa nhảy ra chụp giựt chính quyền làm cho đất nước lâm vào cảnh nồi da xáo thịt. Chính v́ nh́n thấy viễn ảnh này nên chúng ta cần phải chuẩn bị xây dựng một lực lượng dân tộc ngay từ bây giờ để trám vào khoảng trống chính trị này khi thời cơ đến.

Trường hợp thứ sáu đó là một số tướng lănh quân đội của CSVN, v́ bất măn, và, được sự hứa hẹn của các cường quốc, bất thần làm một cuộc đảo chính. Trường hợp này rất khả thi. Tuy nhiên, người ta e ngại sau đó các ông tướng này lại đi vào con đường độc tài nữa th́ đất nước cũng sẽ phải khốn đốn.

Trường hợp thứ bảy đó là các cường quốc có chiến tranh hoặc chiến tranh trong vùng Châu Á xảy ra làm ảnh hưởng trực tiếp đến Việt Nam. V́ chiến tranh nên Việt Nam sẽ phải có những thay đổi và sẽ có những biến động chính trị bất ngờ giật sập chế độ cộng sản. Tuy nhiên, nếu không có một lực lượng dân tộc lớn mạnh kịp th́ lúc đó Việt Nam cũng sẽ rơi vào một khoảng trống chính trị cũng nguy hiểm không thua kém ǵ t́nh trạng Việt Nam ở trong bàn tay kiểm soát của Cộng Sản.

Trường hợp thứ tám, một lực lượng Quốc Gia chân chính, lớn mạnh ở trong và ngoài nước, tiến hành cuộc cách mạng đối đầu trực tiếp với Cộng Sản và qua những năm gian khổ, đánh gục được Cộng Sản. Cho tới ngày hôm nay chúng ta chưa thấy có một tổ chức nào của người Quốc Gia đủ lớn mạnh để làm chuyện này. Nhưng, 5 năm nữa th́ không ai biết được. Chúng ta hăy làm hết ḿnh, xin Thượng Đế phù hộ để cho một thời gian gần, một lực lượng dân tộc được lớn mạnh thật sự để cuộc cách mạng của dân tộc Việt Nam sớm thành công.

Lời Kết: Trong 10 năm tới, chắc chắn sẽ có nhiều biến chuyển lớn lao trên đất nước Việt Nam. Để chuẩn bị đối phó những biến chuyển đó, ai cũng nh́n ra cần phải có một lực lượng dân tộc lớn mạnh kẻo không đất nước sẽ rơi vào khoảng trống chính trị tạo nên cảnh hỗn loạn nguy hại không thua kém ǵ sự cai trị của Cộng Sản. Là một con người c̣n có lương tri cho Tổ Quốc và dân tộc Việt Nam, bạn có sẵn sàng là một nhân tố trong lực lượng dân tộc này hay không để giúp đất nước tiến vào thế kỷ 21 cách vinh quang ? Xin đừng ủy nhiệm trách nhiệm với Tổ Quốc Việt Nam của bạn cho những người khác./.

Houston ngày 13/4/2001.



-- (Viet_Nam@Quê-Hương.govt), November 25, 2004.


Moderation questions? read the FAQ