Chuyện ông Hồ Giáo người độc nhất nhận được danh hiệu cao quư ấy hai lần trong đời do chỉ làm một công việc duy nhất: chăn bò.

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Chuyện riêng của ông Hồ Giáo Nói ra thật đau lòng. Ông Hồ Giáo, người hai lần được Nhà nước tuyên dương danh hiệu Anh hùng Lao động, người có lẽ là độc nhất nhận được danh hiệu cao quư ấy hai lần trong đời do chỉ làm một công việc duy nhất: chăn bò.

Ở tuổi hơn 70, lẽ ra bây giờ ông Hồ Giáo đã có thể nghỉ hưu, nhưng còn đàn trâu sữa Mura mà cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã tặng cho tỉnh Quảng Ngãi làm giống, ông không nỡ bỏ chúng. Mà chúng thì không chịu bỏ người ông thân thiết nhất với chúng hàng chục năm qua, người đã ngày đêm ở bên chúng, chăm nom chúng như chăm đàn con ngoan hiền nhưng cũng có không ít những tập tính, những nhu cầu đòi được thỏa mãn.

Nhưng chuyện tôi muốn nói hôm nay không phải chuyện ông Hồ Giáo nuôi bò hay nuôi trâu, chuyện về những việc làm thầm lặng nhưng cao cả và theo tôi, là vĩ đại của một người lao động bình thường như ông. Chuyện tôi muốn nói là chuyện nhà ông, mà nếu người ngoài không nói, sẽ chẳng bao giờ ông Hồ Giáo chịu nói, chịu "đề đạt" với quư cấp trên. Ông là một người lao động lương thiện và tự trọng, và dù đã hai lần được phong anh hùng, ông chẳng bao giờ dựa dẫm vào danh hiệu ấy để mưu cầu bất cứ điều gì.

Sau giải phóng về quê, ông Hồ Giáo vẫn sống độc thân, mọi tâm sức của ông đều dồn vào công việc. Sau nhiều năm, khi tuổi đã lớn, ông mới lập gia đình, và chỉ có một mụn con gái độc nhất. Với ông, thế cũng đã hạnh phúc quá rồi, vì cháu gái ngoan ngoãn, chăm học chăm làm. Khi cháu thi đỗ vào trường cao đẳng sư phạm của tỉnh và tốt nghiệp sau ba năm học, nguyện vọng của vợ chồng ông Hồ Giáo là làm sao xin việc cho cháu, làm sao cháu có thể công tác gần gia đình một chút để căn nhà tuềnh toàng của vợ chồng ông được ấm áp, ít ra là trong ngày nghỉ cuối tuần.

Cha già con cọc, nguyện vọng nhỏ nhoi ấy của người anh hùng có gì là không chính đáng? Nhưng bản tính ít nói, lại không muốn phiền hà ai, ông Hồ Giáo đã không biết làm sao "đề đạt" cái nguyện vọng chính đáng ấy của mình để cấp trên xem xét và "chiếu cố giải quyết". Thực ra thì đã không dưới vài lần, có nhà báo đã đề cập chuyện này với vài nhà lãnh đạo của tỉnh, nhưng rồi có lẽ do "các anh ấy bận quá, nhiều việc quá", nên quên. Thôi thì cũng đành! Con gái ông Hồ Giáo thì cũng như con gái bao người dân bình thường khác, ra trường xin được việc làm là may lắm rồi! Con gái ông đã được nhận đi dạy, nhưng là dạy ở một địa phương tên nghe "tít tắp mù xa" xã Sơn Bao, nơi giáp ranh huyện Tây Trà vừa rồi có vụ sập núi đè chết nhiều người mà các phương tiện cứu trợ từ tỉnh không tới ngay được do đường bị ách tắc. Tôi cứ lẩn thẩn nghĩ, giá như ông Hồ Giáo là một giám đốc nào đó được phong anh hùng do làm kinh tế, chắc ông không đến nỗi phải chịu cho đứa con gái độc nhất của mình phải ở một nơi xa cách mình đến vậy? Hoặc giá ông là người có niềm vui thích cận kề... lãnh đạo, chắc ông không đến nỗi không biết kêu ai hay nhờ ai trong những chuyện nho nhỏ như thế này (?). Nghe đâu, tuy không nói ra nhưng ông cũng biết thông tin (tin đồn, dĩ nhiên là không có chứng cứ): muốn cho con được dạy ở một trường trong thị xã, phải tốn một khoản "chi phí khá khá", còn dạy ở một huyện đồng bằng tương đối gần nhà (cách nhà khoảng 30km trở lại) thì tốn khoảng một nửa "chi phí khá khá" đó. Ông Hồ Giáo không có tiền, mà dẫu có, ông cũng không biết, không thể làm cái chuyện tù mù trái với bản tính của ông như vậy. Vậy thì ông đành chịu cho con xa nhà không biết đến bao giờ. Năm nay ông Hồ Giáo đã 75 tuổi. Ông có thể chờ đợi được bao lâu nữa mới có ngày cha con ông, vợ chồng ông cùng cô con gái độc nhất được gần nhau? Có tiền bạc hay chính sách đãi ngộ nào xứng với công lao của một người anh hùng như thế? Nhưng rồi, cũng chẳng có gì.

Thanh Thảo

bao thanh nien

-- baclieu 2002 (thomasph75@hotmail.com), December 06, 2004

Answers

Response to Chuyện Ă´ng Hồ GiĂ¡o người Ă°ộc nhất nhận Ă°ược danh hiệu cao quĂ½ ấy hai lần trong Ă°ời do chỉ làm một cĂ´ng việc duy nhất: chĂ£n bò.

Vụ này phải thỉnh ư của các bậc cao thủ như Thích đủ thứ hay KSBH mới xong. Ư của Tám: Hồ Giáo bị thằng mỏ vều thâm x́ PVĐ chơi cho 1 quả lừa. PVĐ fong cho HGiáo làm anh hùng ... rơm. HGiáo tưởng thiệt chơi luôn cho đúng chính sách - làm anh hùng thiệt. Anh hùng thiệt sẽ bị "thiệt". Đồng mỏ trâu ăn sung mặc sướng. C̣n HGiáo quấn áo tơi dầm mưa đội nắng chăn ḅ cho có sữa. Sữa th́ Ba Xuẩn uống cho khoẻ để có sức đi "chăn" các em 'ḅ vàng tơ non nơn'. Thằng 3Xuẩn chơi mà đéo cho bác Ḥ chơi ké chỉ cho ḍm. Ḥ 1 hồi lên tăngxông khí bứt mẹ nó sợi gân ku mà ngũm. Xuẩn và Động c̣n ác đạt luôn con rơi Hồ tên là Nong Đứt Ku. Ư nói Hồ bố 'nong' quá nên bị đứt ... ku. Kỳ thực con là con của Xuẩn chớ nào giống Hồ. Kiểu như tuhú đẻ trong ổ quạ. Thằng chột khmer HunXen cũng là rơi rớt của Xuẫn nên chi 2 tên Đứt ku và Hunxen giồng nhau y đúc!

Phải đi HGiáo có đọc được lời của Tám - may ra tỉnh giấc mơ 'hùng' chăng?!

-- (tamgaco@yahoo.com), December 06, 2004.


Response to Chuyện Ă´ng Hồ GiĂ¡o người Ă°ộc nhất nhận Ă°ược danh hiệu cao quĂ½ ấy hai lần trong Ă°ời do chỉ làm một cĂ´ng việc duy nhất: chĂ£n bò.

Câu chuyện này đâu cần phải cao kiến ,này nhá ông già chỉ có chăn ḅ mà được 2 lần tuyên dương tức 2 lần xướng là quá đă rồi.

Ngày xưa thời VNCH những người thuộc gia đ́nh đàng hoàng đạo đức cũng chỉ có hai lần xướng : một lấy vợ ,hai vợ chết (thoát nợ).

Ngày nay rất nhiều người chỉ mới có 1 lần xướng sẽ xướng trong tương lai hoặc chả xướng lần nào như :

1) Dân Việt :1 lần xướng là được sống với VC c̣n chờ VC chết là lần xướng thứ hai .

2) Mấy thằng sinh bắc tử nam : 1 lần xướng là được ban khen tử sĩ cách mạng ,đéo có lần xướng thứ hai .

3) Mấy thằng thương binh ,mấy con hộ lư : 1 lần xướng được ban khen hy sinh cho cách mạng ,lần xướng thứ 2 sẽ là chờ chết xuống hoả ngục theo chân Hồ Chết X́nh .

4) Mấy con mụ mẹ chiến sĩ ,chị chiến sĩ ,dân ḥ hởi ,Phật giáo Ấn Quang ,Linh Mục hốt rác . . . . . tội quá đéo được một lần xướng v́ sau khi MNVN bị VC xâm chiếm mấy vị này lớp bị tịch thu của cải lớp bị ở tù .

Tóm lại ông già Hồ Gíao ơi so với nhiều người ông c̣n hơn họ .

-- thich du thu (toollovers@comcast.net), December 06, 2004.


Response to Chuyện Ă´ng Hồ GiĂ¡o người Ă°ộc nhất nhận Ă°ược danh hiệu cao quĂ½ ấy hai lần trong Ă°ời do chỉ làm một cĂ´ng việc duy nhất: chĂ£n bò.

Chuyen nay dau bang vu may anh em tren chiec xe tang ui sap cong dinh DOC LAP 30/4/75. Chinh Uy NGUYEN QUANG THAN cuop cong ho va duoc ghi ten vao lich su thay ho, nhung nen nho dieu quan trong la Than da khong dam dich than ui vao canh cong cuoi cung khong mo rong, dieu nay cuc ky nguy hiem?!!!(min chong tang?)ma chi co can dam XUI DUC nguoi khac va sau do CUOP cua ho...dieu nay noi len ro rang nhat ban chat cua CS

-- Xman (DT@yahoo.com), December 06, 2004.

Response to Chuyện Ă´ng Hồ GiĂ¡o người Ă°ộc nhất nhận Ă°ược danh hiệu cao quĂ½ ấy hai lần trong Ă°ời do chỉ làm một cĂ´ng việc duy nhất: chĂ£n bò.

X-Man,

Chính Ủy lúc đó là Bùi Văn Tùng. Tui chưa nghe nói về Chinh Uy NGUYEN QUANG THAN. Anh có thể nói rơ hơn về NGUYEN QUANG THAN có được không ? Cám ơn anh trước

-- Sung M16 (SungM16@yahoo.com), December 07, 2004.


Response to Chuyện Ă´ng Hồ GiĂ¡o người Ă°ộc nhất nhận Ă°ược danh hiệu cao quĂ½ ấy hai lần trong Ă°ời do chỉ làm một cĂ´ng việc duy nhất: chĂ£n bò.

HOAN HO^ ANH THICH' DU~ THU*'....

NOI' HAY QUA'....

CHUI*~ HAY QUA'....

HOAN HO^ ANH MUON^ NAM....!

-- Chau' Nam Cam (Du ma thang Ho chi Minh@Hanoi.vn), January 03, 2005.



Moderation questions? read the FAQ