VÀI SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG H̉A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

A.- TIỀN BẠC CỦA HOA KỲ ĐỔ VÀO.- Miền Nam Việt Nam trong những năm 1955-1975 là tiền đồn chống Cộng của Hoa Kỳ với tiền bạc viện trợ Ḥa Kỳ đổ vào như nước để thiết lập các căn cứ quân sự và giao cho Giáo Hội La Mă bao thầu công việc quản lư bộ máy cai trị (chính quyền) miền Nam. Cho đến năm 1961, số tiền của Mỹ đổ vào đă lên tới hơn bảy (7) tỷ Mỹ kim. Tính ra mỗi tháng hơn 100 triệu. Sự kiện này được ông Cựu Bộ Trưởng Quốc Pḥng McNamara ghi lại như sau:

"Chúng tôi đă thương lượng với Tổ Chức Liên Pḥng Đông Nam Á (SEATO) và Hoa Kỳ có thể sẽ tiếp tục bảo vệ Đông Dương. Nên chỉ trong khoảng từ năm 1955 đến năm 1961 chúng tôi đă đổ hơn bảy tỷ Mỹ kim vào miền Nam Việt Nam để giúp đỡ về kinh tê và quân sự." "We had also negotiated the Southeast Asia Treaty (SEATO), conditionally pledging the United States to protect Indochina. And we had pumped more than $7 biillion in economic and military aid to South Viet Nam from 1988 to 1961". (17)

Cho đến tháng 4 năm 1975, số tiiền này lên đến hơn 140 tỉ Mỹ kim. Ngoài ra, hàng năm có tới hơn nửa triệu quân nhân và hàng trăm ngàn nhân viên dân sự Mỹ làm việc trong các cơ quan chính quyền và các công ty tư nhân của Hoa Kỳ thả tiền ra tiêu sài hàng ngày và du hí, tạo nên cảnh phồn vinh giả tạo theo định luật "kinh tế giây chuyền" với hơn: 500 ngàn gái điếm, hơn 300 ngàn người làm cho các sở Mỹ, gần một triệu quân nhân, trên 500 ngàn công chức, không biết bao nhiêu ngàn gái bán bar, bao nhiều ngàn chủ bar, bao nhiêu ngàn phụ nữ lấy chồng Mỹ, bao nhiều ngàn người lái xe taxi, bao nhiêu ngàn người đạp xích lô, bao nhiều ngàn người thợ may, bao nhiêu người bán xe bánh ḿ và giải khát, v.v.., tính ra có đến từ 4 đến 5 triệu người trong số 20 triệu dân miền Nam sông nhờ vào đồng tiền của những người Mỹ hiện diện ở miền Nam văi ra và tiền viện trợ Mỹ đổ vào xây dựng các căn cứ quân sự để tiến hành chiến tranh. Miền Nam lúc đó thực sự đă trở thành một xă hội " nhất đĩ, nh́ cha, tam sư, tứ tướng".

B.- CHÍNH QUYỀN DÂNG NƯỚC VIỆT NAM CHO ĐẾ QUỐC VATICAN.- Sau nhiều năm nghiên cứu, người viết có thể khẳng định rằng trong thời kỳ 1955-1975, miền Nam Việt Nam bị coi như là của riêng của Giáo Hội La Mă. (Tổng Thống Gia-tô Ngô Đ́nh Diệm đă cho tổ chức một buổi lễ vô cùng long trọng vào tháng 2 năm 1959 để chính thức dâng nước Việt Nam cho Đức Mẹ Maria (Giáo Hội La Mă ) và có Hồng Y Agagianian đại diện Ṭa Thánh Vatican tiếp nhận , việc nước bị coi như là việc riêng của các ông tu sĩ Gia-tô và của người cầm quyền.

C.- CHƯƠNG TR̀NH GIÁO DỤC BỊ HẠN CHẾ VÀ KIỂM SÓAT CHẶT CHẼ.- Những bài học lịch sử nói về thời Trung Cổ, nhất là những hành động tội ác trùng trùng của Giáo Hội La Mă, đời sống bê bối thối tha của các ông giáo ḥang và giới tu sĩ Gia-tô bị cấm tuyệt đối. Các thuyết lư khoa học như thuyết Tiến Hóa của Charles Robert Darwin (1809-1882), các chủ thuyết xă hội, công sản và dân chủ bị hạn chế tối đa.

D.- NHÂN QUYỀN VÀ CÁC QUYỀN TỰ DO DÂN CHỦ BỊ CHÀ ĐẠP.- Thiểu số tín đồ Gia-tô nắm quyền trị nước, ngang tàng hống hách, tác oai tác quái, tha hồ tung tác, tha hồ gieo tai giáng họa cho nhân dân

Cụ Phan Khắc Sửu và Bác-sĩ Phan Quang Đán đắc cử dân biểu với số phiếu trên 70% tại đơn vị của họ ở Sàig̣n bị loại ra khỏi Quốc Hội một cách ngang ngược, không cần biết đến pháp luật và cũng không cần biết đến dư luận quần chúng.

Các ông Lê Quang Vinh (Ba Cụt), Hồ Hán Dân, Tạ Chí Diệp, Nguyễn Bảo Toàn, Phạm Xuân Gia, Vũ Tam Anh, Đại Tá Ḥang Thụy Năm, v.v.. kẻ th́ bị xử tử, người th́ bị ám sát hay bị thủ tiêu.

Phật Giáo bị kỳ thị và bị triệt hạ, truyền thống văn hóa dân tộc bị miệt thị, bị dồn vào đường cùng phải vùng lên đ̣i quyền sống.

Các trụ sở của các tờ báo Tự Do của nhóm ông Hiếu Chân, Đái Đức Tuấn, Bùi Xuân Uyên và tờ Thời Luận của ông Nghiêm Xuân Thiện bị chính quyền đập phá, nhân viên biên tập bị truy lùng.

Văn hào Nhất Linh bị bức tử. Những người có nhiệt tâm với đất nước như 18 nhân sĩ trong nhóm Trí Thức Tiến Bộ Caravelle bị truy lùng, bị bắt giam, có người bị thủ tiêu.

Tướng sạch Nguyễn Văn Hiếu được nhân dân kính mến quư chuộng bị bắn chết giữa thủ đô Sài G̣n mà không hề nói đến việc đem thủ phạm ra xét xử.

Ông sĩ quan cấp tá Hă Hữu Viên, quận trưởng Quân Tân Châu, đến một pḥng phiếu bất ngờ lúc nhân viên đang kiểm phiếu (trong kỳ bầu cử 1974). Có một nhân viên (vốn là giáo viên) không đứng dậy chào (giống như những người khác), ông quận trưởng liền nổi xung với nét mặt hầm hầm tiến đến tát mạnh vào mặt ông giáo viên này trước mặt mọi người ở trong pḥng khoảng hơn 10 giáo viên khác.

Tỉnh trưởng Bạc Liêu Hoàng Đức Ninh tham ô khét tiếng, đến độ Cố vấn trưởng Quân đoàn IV là Paul Vann phải báo cáo rằng nếu có thể cắt đất Bạc Liêu bán được cho Cộng Sản y cũng không từ nan. Kỳ bầu cử 1971, ông em họ của Nguyễn Văn Thiệu này từng bị các ứng cử viên Thạch Phen, cựu quận trưởng Vĩnh Châu thuộc tỉnh Bạc Liêu tố cáo lên Tối Cao Pháp Viện v́ tội gian lận phiếu bầu. Khi "bị đổi" đi làm Tư lệnh Biệt Khu 44, Hoàng Đức Ninh chuyên dùng trực thăng chở렬ính trốn quân dịch qua Miên. Được sự che chở của Thiệu và em trai là Hoàng Đức Nhă, Bí thư của Thiệu, một con vật đen khác của chế độ Thiệu, Ninh coi trời bằng nửa con mắt. Y c̣n dùng tiền bạc và quyền lực cướp đoạt cô đào cải lương chi bảo, vợ cầu thủ túc cầu danh tiếng Tam Lang. Nhưng gặp phải bà vơ ghen tuông c̣n hơn Hoạn Thư, Ninh bị đưa qua Tây Đức làm Tuỳ viên quân sự. Trong đời tị nạn về già, đi đâu, Ninh cũng oang oang khoe khoang "chiến tích cũ" của ḿnh. Chỉ có một thứ chiến tích Ninh không dám hé miệng là việc Đại úy Nguyễn Khoa Nam phải nhờ một vơ sĩ Nhảy Dù tới nhà y bảo vệ cho vợ y khỏi bị người t́nh nhí khuấy nhiễu, khi Ninh tưởng bở, chạy ra Ty Bưu điện sáng ngày 12/11/1960 để theo Cách Mạng, nên bị Nguyễn Khắc Kính kư giấy tống giam! Những loài chuột mặt người nàyho thấy rơ rệt nhất tính cách thiếu chính nghĩa của các tập đoàn cai thầu chống Cộng và cai thầu chiến tranh tại miền Nam.

F.- NHỮNG NGƯỜI KHÁC ĐẠO BỊ TÀN SÁT.- Hơn 300.000 (ba trăm ngàn) dân trong các tỉnh thuộc Liên Khu V bị tàn sát trong những năm 1955-1963 qua những chiến dịch "làm sáng danh Chúa" được ngụy trang bằng cụm từ "Chiến Dịch Tố Cộng".

E.- GIAI CẤP BINH SĨ BÓC LỘT.- Người viết không biết tiền viện trợ của người Mỹ để trả lương hàng tháng cho một người lính miền Nam lúc bấy giờ (từ tháng 7/1954 cho đến giữa năm 1964) là bao nhiêu, nhưng qua bàn tay phù thủy của chế độ đạo phiệt Gia-tô Ngô Đ́nh Diệm, tiền lương từ binh nh́ đến hạ sĩ (nằm trong giai cấp bị trị) mỗi tháng trừ tiền cơm rồi, binh nh́ chỉ có 519 đồng, hạ sĩ khoảng 550 đồng, và tiền phu cấp vợ của một hạ sĩ hay binh nhất hoặc binh nh́ mỗi tháng là 30 đồng (tương đương với 6 tô phở), phụ cấp cho mỗi người con của họ mỗi tháng là 100 đồng. Anh em lính quân dịch (bị động viên) trong những năm 1957 và năm 1958 c̣n thê thảm hơn nữa. Mỗi binh nh́ quân dịch chỉ được phát cho có 120 đồng một tháng (4 đồng 1 ngày, chưa được một tô phở lúc đó là 5 đồng).

Trong khi đó th́ tiền lương của một chuẩn úy mới ra trường là 3250 đồng, phụ cấp hàng tháng cho vợ của họ vào khoảng 600 đồng, và mỗi đứa con mỗi tháng khoảng 500 đồng (Nếu không đúng xin quư vị bổ túc). Về phương diện lương bổng, cấp bực chuẩn úy bị xếp vào loại hạ sĩ quan cao cấp (từ trung sĩ đến thương sĩ nhất). Lương của một thiếu úy độc thân mỗi tháng vào khỏang 3.700 đồng, phụ cấp hàng tháng của một người con của một sĩ quan cấp thiếu úy (được coi như là nằm trong giai cấp thống trị) khoảng chừng không dưới 600 đồng và phụ cấp của người vợ lên đến khoảng từ 800 hay 1.000 đồng một tháng.Theo lời một sĩ quan cấp tá cho biết, trong thời 1955-1964, tiền phụ cấp hàng tháng của đứa con thứ 3 của một sĩ quan lên tới 1,300 (một ngàn ba trăm) đồng một tháng. Ghê gớm, kinh khủng và khốn nạn hơn nữa là tiền thưởng cho bọn mật vụ thủ tiêu các thành phần đối lập chính trị như các ông Tạ Chí Diệp, Vũ Tam Anh, Nguyễn Bảo Ṭan, Phạm Xuân Gia, v.v..., một nạn nhân là một triệu đồng .(Sẽ được nói rơ ở Chương 5).

Chúng ta thấy rơ tiền lương hàng tháng của một người lính trong Quân Đội Cộng Ḥa Miền Nam c̣n thua kém cả tiền phụ cấp hàng tháng của một người vợ sĩ quan. Tiền phụ cấp cho vợ một người lính (từ hạ sĩ xuống tới binh nh́) chỉ bằng từ 1/30 đến 1/40 của tiền phụ cấp hàng tháng cho người vợ sĩ quan từ cấp thiếu úy trở lên. Tiền phụ cấp hàng tháng của một đứa con của họ chỉ bằng khỏang 1/7 và 1/13 tiền phụ cấp hàng tháng của một đứa con của sĩ quan. T́nh trạng này kéo dài cho đến giữa năm 1964 mới được Tướng Nguyễn Khánh hủy bỏ cùng với Luật Gia Đ́nh của vợ Ngô Đ́nh Nhu (được ban hành vào ngày 2 tháng 1 năm 1959). Binh lính bị đối xử như là nô lệ với đồng lương chết đói như vậy mà lại c̣n bị cưỡng bách phải mua nước mắm thối do các bà sơ độc quyền bao thầu cung cấp.

Sự chênh lệch này nói lên t́nh trạng bất công trong quân đội do những người lănh đạo chế độ chủ trương để biến quân linh thành một bầy nô lệ.

G.- TU SĨ VÀ TÍN ĐỒ GIA TÔ TAY SAI CỦA GIÁO HỘI TÁC OAI TÁC QUÁI .- Ngoại trừ thủ đô Sàig̣n và các thành phố lớn, các vùng nông thôn được đặt dưới quyền sinh sát của các ông linh mục lănh chúa hay bọn tay sai. Người dân tất nhiên là khốn khổ trăm bề, c̣n khốn khổ hơn cả thân phận những người nông nô ở Âu Châu trong thời Trung Cổ. Đặc biệt là những tỉnh thuộc Liên Khu V, Biệt Khu Hải Yến (Cà Mâu) trong các khu dinh điền, trong các khu trù mật và trong các ấp chiến lược là những nơi mà chính quyền đang cho tiến hành Kế Họach Kitô Hóa

Bà Cả Lễ và ông Ngô Đ́nh Cẩn nắm độc quyền cung cấp gạo cho miền Trung và tự ư tăng giá gạo để cắt cổ người dân, nắm độc quyền bao thầu cung cấp thực phẩm cho các trung tâm huân luyện binh sĩ, các trường sĩ quan và hạ sĩ quan trong toàn lănh thổ. Ngoài ra, ông Cẩn c̣n nắm độc quyền bao thầu các dịch vụ xây cất các doanh trại và các cở sở của chính quyền.

Giám-mục Phạm Ngọc Chi lănh khoản tiền 38 triệu đô la tiền viện trợ Mỹ để tùy nghi sử dụng.

Linh-mục Đinh Xuân Hải nổi tiếng về vụ bắt nạt dân và ăn cướp đất của dân ở Phú Thọ Ḥa (Tân B́nh, Gia Định). Đó là chưa nói đến nghề ăn cắp hàng Mỹ của Linh mục Hải và tay chân. Báo chí Sài G̣n một thời gian đă tường thuật rơ ràng về việc Linh mục Hải sai tay chân dùng thanh gỗ đóng đinh 10 phân đánh túi bụi lên thân thể một Thiếu tá pḥng vệ an ninh phi cảng Tân Sơn Nhất, khi ông Thiếu tá này phát hiện ra hành động trộm cắp hàng hóa PX Mỹ cùng kẽm gai, cọc sắt từ phi trư ờng Tân Sơn Nhất ra xóm đạo của Linh mục Hải. Ông Thiếu tá Không quân phải nằm điều trị tại nhà thương gần nửa năm trời vẫn chưa b́nh phục. Trong khi đó Linh mục Hải và thủ túc mặt vẫn vênh váo nhậu Martell với thịt cầy, tuyên bố "thằng nào không biết điều th́ cứ nh́n cái gương thằng Ng. [tên vị Thiếu tá bị hành hung]."

--Linh-mục Vũ Thạch Nghi ở B́nh Thủy (Cần Thơ) đồng mưu với môt ông tá Không Quân ở B́nh Thủy về vụ ăn cắp xác máy bay đem bán, bị phát giác.

--Linh-mục Nguyễn Lạc Hóa nổi tiếng là một lănh chúa áo đen ở Biệt Khu Hải Yến (Cà Mâu).

--Linh-mục Tô Đ́nh Sơn nổi tiếng trong các chiến dịch "làm sáng danh Chúa" và tàn sát hàng chục ngàn nạn nhân ở Phú Yên.

--Linh-mục Nguyễn Bá Lộc, một lănh chúa áo đen khét tiếng ở Cái Sắn về những hành động bắt nạt dân lương trong vùng và làm học bạ giả, rồi ép hiệu trưởng trường Nguyễn Trung Trực (Rạch Giá) phải kư tên ở dưới trong những học bạ này để bán cho khách hàng.

--Linh mục Trần Đ́nh Vận khét tiếng là một hung thần ở Dốc Mơ, Long Khánh về thành tích bắt nạt dân lương và bóc lột đ̣ng bào, xây ngôi nhà thờ lớn nhất miền Nam Việt Nam.

--Linh-mục Tông ở Chương Thiện là một trong những hung thần đối với người dân bên lương ở các vùng chung quanh.

--Linh-mục Cao Văn Luận nắm độc quyền trong dịch vụ cho sinh viên xuất ngọai du học và cấp học bổng cho sinh viên du học.

--Linh-mục Trần Dzu và Linh-mục Nguyễn Quang Lăm là hai tên hung thần trong ngành báo chí, cánh tay nối dài của bộ tuyên truyền của Giáo Hội và của chế độ. Trần Dzu đă có lần cùng hai đồng đạo đề nghị với một ông Tổng Giám Đốc Cảnh Sát Quốc Gia là nhắm mắt cho ông ta giúp Việt Cộng đổi 10 xe vận tải quân sự (GMC) giấy bạc để làm sáng danh chúa, nhưng bị vị sĩ quan nổi danh cách mạng, trong sạch này đuổi khỏi tư dinh, sau khi đe sẽ ném cổ vào ngục. (Xem Phạm Văn Liệu, Trả Ta Sông Núi, tập II, tr. 288-290)

--Giám-mục Nguyễn Văn Thuận ăn cắp vỏ đồng đại bác đem bán lấy một số tiền lên đến 800,000,000 (8 trăm triệu đồng)

--Bà Ngô Đ́nh Nhu nắm độc quyền bao thầu cung cấp quân nhu và văn pḥng phẩm cho quân đội và chính quyền. Những năm 1958-1960, một cái bút ch́ lọai số 02 giá ở ngoài thị truờng là 02 đồng, giá thành tính với chính phủ (tiền viện trợ Mỹ) là 20 đồng.

--Ông Ngô Đ́nh Nhu và sau đó Tướng N. D. nắm độc quyền buôn bán thuốc phiện và bạch phiến từ miền Trung chuyển vận về Chợ Lớn phân phối

--Tướng Đỗ Cao Trí nổi danh về tội ác cướp đoạt vợ người, ăn cướp, vơ vét của dân vào những khi hành quân. Theo một nhân chứng, có lần ông Trí c̣n định bắt một ông Tướng Tư lệnh Sư đoàn phải nạp tiền; nhưng ông này không chịu.

--Tướng Nguyễn Văn Toàn nổi tiếng về tham nhũng, được báo chí miền Nam phong cho tước "Quế Tướng công" trong thời gian nắm Tư lệnh Sư đoàn 2. Thành tích bức hiếp gái tơ của "Quế Tướng công" cũng lừng danh thiên hạ.

--Ông Nguyễn Văn Bửu (em chồng của một người chị hay em của ông Ngô Đ́nh Diệm), tay đầu nậu kinh tài của Đảng Cần lao, nắm độc quyền các đường hàng hải chạy trong nước và quốc ngoại, cùng dịch vụ khai thác quế, tôm đông lạnh. Sau năm 1963, tài sản của Bửu được Tướng Edward Lansdale ước lượng vào khoảng 400 triệu Mỹ Kim; nhưng chẳng hiểu lọt vào tay ai.

--Bác sĩ Trần Kim Tuyến, Giám đốc Mật vụ, một tay kinh tài khác của Đảng Cần Lao ở miền Nam, nắm độc quyền xuất cảng lông vịt, v.v...

--Vụ "C̣i Hụ Long An" trong thời chế độ quân phiệt Gia-tô Nguyễn Văn Thiệu đă đi vào lịch sử.



-- @@@@@ (@@@.@@), January 15, 2005

Answers

Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

Bán chức vụ trong chính quyền cũng như trong quân đội gần như công khai và phổ quát và c̣n ghê gớm hơn cả nghịệp vụ bán thánh (simony) trong giáo triều Vatican thời Trung Cổ. Tất cả các vị thế (position) từ anh cảnh sát đưng canh tại một trạm kiểm sóat, lính văn pḥng, lính ma (có tên và giấy tờ là lính nhưng vẫn ở nhà), lính kiểng, sĩ quan sợ chiến đấu xin được làm ở văn pḥng hay hậu cứ, cho đến các chức vụ chỉ huy như đại đội trưởng, chi khu trưởng, quận trưởng, tiểu khu trưởng, tỉnh trưởng, tư lệnh sư đoàn, quân khu và các chức vụ bên hành chánh trong các bộ đều có giá phải mua cả. Dưới đây là bản văn trong sách Chân Dung Tướng Ngụy Sàig̣n nói về một vài mánh mung làm tiền trắng trợn của ông Tướng Gia-tô Phạm Quốc Thuần, giống y hệt như những thủ đoạn làm tiền của ông giáo hoàng và các vị chức sắc cao cấp trong hệ thống quyền lực của Giáo Hội mà chúng tôi xin ghi lại vài đoạn như sau:

"Phạm Quốc Thuần làm tư lệnh quân đ̣an 3 và quân khu 3 trước Nguyễn Văn Toàn khoảng một năm. Kể ra Thuần thuộc lọai cùng vai vế với Ḥang Xuân Lăm, đàn anh của Toàn. Nhưng xét về mặt thân cận với Thiệu th́ hai gă ngang nhau; cùng được Thiệu che chở và trọng dụng

Phạm Quốc Thuần quả là gă tướng ngụy điều hành bất cứ công việc ǵ cũng nhằm mục đích: tiền. Lập phương án tác chiến, chỉ huy hành quân, bổ nhiệm cấp dưới, ra chỉ thị cho cấp dưới.. tất .. tất... cái ǵ cũng phải v́ tiền, thông qua tiền, dính líu đến tiền. Và từ tiền thành vàng, thành kim cương, thành nhà, thành đất... Thuần thường nói rằng: "số vàng, kim cương, và nhà, đất của ông th́ đến khi bị vợ hỏi bất ngờ cũng không thể nhớ thật chính xác là bao nhiêu."

"Phạm Quốc Thuần, xuất thân là một gă bang tá, người Bắc, bỏ nghề, nhảy vào học trường sĩ quan Đà Lạt của Pháp năm 1952... V́ gốc là quan lại nửa mùa, gă rất ưa nghi lễ rầm rộ. Ra khỏi bản doanh phải có xe quân cảnh c̣i hụ dắt đầu dẹp đường cho chiếc xe hơi bóng lộn của Thuần. Trước cửa văn pḥng phải có xe quân cảnh luôn luôn túc trực như dinh thống sứ thời Pháp...

Phạm Quốc Thuần nổi tiếng là "vua tiền"—ham tiền và keo kiệt, làm tiền từ những chuyện lặt vặt nhất, ngay từ hồi làm tư lệnh Sư Đoàn 5 Bộ Bịnh năm 1967 ở B́nh Dương. Bản doanh của Thuần đóng ở Phú Lợi thuộc tiểu khu B́nh Dương do Trung Tá (Gia-tô) Lư Ṭng Bá (tỉnh Trưởng?) chỉ huy. Xét trên nguyên tắc hành chánh th́ sinh hoạt dân chúng ở đây là thuộc quyền điều hành của Lư Ṭng Bá, nhưng v́ Phú Lợi có căn cứ Mỹ đóng (X́-nách- ba cung cấp rượu và gái cho lính Mỹ mọc lên như nấm) nên Thuần giở thói "ăn bẩn" muốn kiếm chác. Thuần ra lệnh các giấy phép mở xi-nách-ba phải được Thuần chứng nhận về mặt an ninh quân sự rồi tỉnh mới được quyền kư cho phép. Như vậy các môn bài không có chữ kư của Thuần th́ tỉnh không được kư, ngược lại, Thuần đă kư th́ tỉnh không được bác đơn. Biết Thuần ăn hớt mỗi giấy phép là 400 ngàn, Lư Ṭng Bá rất ức, dựa vào nguyên tắc và thủ tục hành chánh kiện cáo lên Lê Nguyên Khang—trung tướng tư lệnh Quân Đ̣an và Quân Khu. Nhưng Thuần có thế lực hơn, bới ra những vụ mất đồn, mất súng phạt Bá 60 ngày trọng cấm khiến Bá sợ quá phải chạy đến găi đầu xin thuận theo ư Thuần ...

Lư Ṭng Bá có kể cụ thể: hàng tháng, các viên tư lệnh sư đoàn ngụy được bộ tổng tham mưu cấp cho một số tiền kha khá gọi là quỹ chi phí hành quân, phủ tổng thống cũng cấp cho một số tiền tương tự như vậy, thực chất là cho không đám tướng ngụy ngoài khoản lương chính thức. Khi c̣n ở cấp sư đ̣an, Thuần nuốt gọn mấy khoản tiền đó và c̣n moi thêm tiền của đám trung đoàn, tiểu đoàn. Khi lên cấp quân đoàn và quân khu, Thuần lại nghĩ cách móc hầu móc cổ đám đàn em để lấy mấy khoản tiền đó. Sau khi đốc thúc các sư đoàn bộ binh đánh dồn dập ép về phía Lộc Ninh, thấy Sư Đ̣an 25 do Lư Ṭng Bá chỉ huy có vẻ không được hung hăng lắm, Thuần cho gọi Bá đến bản doanh:

- Thế nào sừ Bá? Công vụ ngó bộ trục trặc dữ? Quỹ chi phí nhiều mà hành quân đánh dồn ép ít đó..

- Dạ tŕnh trung tướng..

- Thôi khỏi dài ḍng ... Chúng ta quen biết nhau từ hồi ở B́nh Dương, dễ hiễu nhau. Ông về suy nghĩ đi, vài ngày nữa ta nói chuyện lại. Tổng Thống nói: "Đánh theo lối con nhà nghèo là có đánh mới chi phí, không đánh chi phí làm ǵ". Thế đấy. Hê Hê.

Một tuần sau, Bá đến tŕnh diện Thuần, khép kín cửa và đặt 100 ngàn lên mặt bàn. Tŕnh Trung Tướng... quả là vừa qua, sư đoàn gặp khó khăn ít hành quân, chưa chi phí đủ mức trên cấp phát...

- Ờ ờ đúng là Cộng quân, họ ngoan cố lăm. Phải nói là họ thiện chiến. Đánh với họ rất khó. Gay thế đấy. Thuần chồm lên gạt đống tiền vào ô ngăn kéo với một động tác rất nhanh và thuần thục..

... Thuần thường bàn với gă đại tá Tuấn "xem những thằng nào có máu mặt" để dùng thủ đoạn ra những mệnh lệnh thật ngặt nghèo, gắt gao khiến đương sự phải chạy tiền lo lót cho Thuần, nếu muốn yên thân.

- Bọn chúng nó cấp thấp mà giầu nứt đố đổ vách, giầu hơn cả tao là cái quái ǵ... Phạm Quốc Thuần thường bệ vệ dùng cái giọng đồng oang oang để chỉ trích đám thuộc hạ, y như gă quan huyện cay cú chỉ trích bọn lục sự, thừa phái giỏi làm tiền ngang ngửa với ḿnh.

- Trung Tướng cứ bóp hầu bóp cổ chúng như chúng bóp hầu bóp cổ dân chúng.—Gă đại tá Tuấn góp ư kiến với chủ tướng.

Theo gợi ư của gă quân sư quạt mo này, Thuần thường bắt các gă tỉnh trưởng lâu lâu lại phải làm một tờ tŕnh xin thuyên chuyển hoặc cách chức một số quận trưởng đương nhiệm, đồng thời xin bổ nhậm một số quận trưởng mới, danh sách do Thuần đưa ra. Cách làm này, đám thuộc hạ đều biết rơ như nh́n vào ḷng bàn tay, những vẫn phải nghe Thuần để Thuần ném đá giấu tay vừa hốt bạc, vừa vờ như vô tư chấp nhận đề nghị sắp xếp nhân sự của chính quyền địa phương. Đối với các tỉnh trưởng kiêm tiểu khu trưởng th́ việc mà giá công khai trực tiếp và thường là tiến hành đồng loạt như một "chiến dịch", tỷ như trong hai năm 1973-1974, Thuần đă cách chức năm gă tỉnh trưởng (Long Khánh, B́nh Tuy, Phước Tuy, Long An, Biên Ḥa) để ăn tiền của các gă tỉnh trưởng mới.

Gă chuẩn tướng Mạch Văn Trường lúc đó là đại tá tỉnh trưởng kiêm tiểu khu trưởng Long Khánh có kể rằng: một hôm, Thuần bỗng nhiên gọi Trường đến thân mật hỏi thăm về gia sự của Trường.

- Ông c̣n mẹ già không? Bà vợ làm ăn có khá không? Lưng vốn nhiều không? Uớc lượng bao nhiêu?

- Tŕnh Trung Tướng, em út mới ở chủ lực về làm tỉnh trưởng.. dạ... c̣n quá nghèo so với 44 ông tỉnh trưởng ở toàn miền Nam..

- Đúng, tôi biết điều đó. Này cái ghế tỉnh trưởng Long Khánh của ông có người muốn xin tôi với cái giá 16 triệu. Thuần thở dài đánh thượt một cái. Đồng tiền bây giờ mất giá quá mà. Tiếng là 16 triệu, những có được là bao? Ở miền Hậu Giang, cái ghế tỉnh trưởng Rạch Giá nghe nói giá 65 triệu. Thế đấy!

- Dạ tŕnh Trung Tướng...

- Thôi, ông làm việc được, và lại c̣n nghèo. Ta thỏa thuận với nhau 8 triệu đi. 8 triệu không hơn không kém! ... Phạm Quốc Thuần vừa nói vừa ngửa ḷng bàn tay nhận tiền bỏ vào cái cặp da đen lúc nào cũng to ph́nh... Một tháng sau, Mạch Văn Trường được phủ tổng thống ngụy gửi giấy báo cứ đi học trường cao đẳng quốc pḥng sau khi đă mă giá thêm với gă đại tá Tuấn với cái giá không thay đổi, Trường đưa ra là 2 triệu đồng.

Người ta c̣n kể thêm là gă đại tá tỉnh trưởng Gia Định Châu Văn Tiên thuộc diện em út tin cẩn của vợ chồng Nguyễn Văn Thiệu, cũng bị Thuần mời đến đ̣i nộp thuế về cái ghế tỉnh trưởng của tỉnh giầu có và an toàn bậc nhất. Vợ Tiên chạy đến kêu với vợ Thiệu và chuyện đó đến tai Thiệu. Tại thằng Tiên keo kiệt chưa nạp chút đỉnh cho cái thằng "Phạm Quốc Tiền" quen "ăn bẩn" đó chớ ǵ?. Thiệu thản nhiên cười nới với vợ - Cứ để đó, xem nó xoay sở ra sao? " Tuy không t́m cách hất Châu Văn Tiên ra khỏi cái ghế tỉnh trưởng Gia Định, nhưng sau đó Thuần sai gă đại tá Tuấn đến buộc Châu Văn Tiên phải thay năm gă quận trưởng cũ là Thủ Đức, Nhà Bè, B́nh Chánh, Tân B́nh, G̣ Vấp để đưa người của Thuần vào. Trong số "tân quận trưởng" đó có gă thiếu tá Hiến, chánh văn pḥng của Thuần về giữ chức quận trưởng Thủ Đức để lo mua nhà mua đất cho Thuần ở vùng này." (21)

Thậm chí cả đến "nước mắm" trong miếng ăn của anh em quân nhân trong quân đội miền Nam cũng qua bàn tay "bao thầu" của các bà "phước" (Soeurs) hay những người có mánh mung giỏi nghề khai thác cái quy luật "cao lễ dễ thưa" với những người có thế lực trong chính quyền để được lănh bao thầu cung cấp nước mắm hay các thứ thực phẩm khác. Chuyện bao thầu bán nước mắm thối cho anh em quân nhân được sách Việt Nam Máu Lửa Quê Hương Tôi ghi lại chuyện "nước mắm thối" này như sau:

"Ông Ngô Đ́nh Thục không từ bỏ một hành động bần tiện nào trong việc làm tiền.. Ông đă nhờ Tổng Thống Diệm ra lệnh cho Đại Tá Phùng Ngọc Trưng (hiện ở Pháp) đang chỉ huy ngành quân Nhu ở Quân Khu I, phải mua nước mắm "thối" của các bà sơ ở Phan Thiết, thứ nước mắm lâu ngày không bán được bị hư thối để bán lại cho gia đ́nh binh sĩ.... " (22)

Đê鮠chuyện nước mắm thối mà các binh lính trong quân đội cũng bị ép phải mua như trên th́ c̣n có thứ ǵ mà chúng (tu sĩ và tín đồ Gia-tô tay sai của chế độ) không nhúng tay vào để ăn chặn tiền viện trợ Mỹ và bóc lột nhân dân ta? Chúng hùa nhau ăn cướp tài sản quốc gia: Rừng Quế ở Quảng Ngăi hết bị lănh Chúa Ngô Đ́nh Cẩn khai thác th́ lại lọt vào tay Tướng Nguyễn Văn Toàn. Giám-mục Ngô Đ́nh Thục ngang ngược coi những khu rừng gỗ trong các tỉnh Long Khánh, Biên Ḥa và B́nh Dương như là của riêng của ông ta, coi quân đội và nhân viên chính quyền như là bầy nô lệ của gia đ́nh họ Ngô để cho ông ta sử dụng khai thác gỗ rừng đem xuất cảng lấy tiền đút túi. Ghê gớm hơn nữa, ông giám mục này lại c̣n ăn cướp đất công, dùng quân xa, vật liêu nhà nước và nhân viên chính quyền xây cất cư xá để bán lấy tiền đút túi. (23)

Ấy là chưa kể đến những dịch vụ buôn bán chức vụ trong chính quyền, bán giấy hoăn dịch, lính ma, lính kiểng và ăn chặn tiền phu cấp tử sĩ của anh em quân nhân tử trận. Nạn nhân chết oan ức như Tướng Nguyễn Văn Hiếu nổi danh là người hiền và liêm chính bị bắn ở ngay tại Bộ Tư lệnh Quân đoàn III không những không được làm sáng tỏ mà lại c̣n bị ém nhẹm. V́ việc này, khi được Phó Tổng thống Trần Văn Hư ơng mời hợp tác "bài trừ tham nhũng," Đại tá Phạm Văn Liễu đă cay đắng đề nghị chính ông Hương nên tự tử (Xem Phạm Văn Liễu, Trả Ta Sông Núi, tập II, tr. 505-506, 508-510) Tất cả sự kiện trên đây cho chúng ta thấy rơ bộ mặt thật của hai chế độ đạo phiệt Gia-tô Ngô Đ́nh Diệm và quân phiệt Gia-tô Nguyễn Văn Thiệu. Rơ ràng là:

Bọn này toàn lũ cuồng nô, Chúng coi dân nước như nô lệ nhà, Thi nhau bóc lột dân ta,: Thượng vàng hạ cám chẳng tha thứ ǵ. Có những bà phước làm giầu bằng những dịch vụ bao thầu bán nước mắm thối cho quân lính (bị cưỡng bách phải mua) như trường hợp nói trên đây và cũng có những người dù không phải là tín đồ Gia-tô, nhưng rất giỏi mánh mung trong kỹ thuật sử dụng cái triết lư "dâng của lễ" và "cao lễ dễ thưa" để làm quen và mua chuộc các ông linh mục hay những người có thế lực trong chính quyền để nắm độc quyền bao thầu các dịch vụ tương tự như trên. Nhờ vậy mà gia đ́nh họ trở nên giầu có, chính bản thân họ mới có thể sống huy hoàng trong nhung lụa, ăn chơi phè phỡn, sớm cà phê sữa, chiều nhậu nhẹt phè phỡn bên những cô gái non nơn nường. Ta gọi họ là những người làm giầu trên xương máu của quân đội và của nhân dân. Trong khi những thanh niên đồng lứa tuổi với họ bị động viện bị đưa đi các đơn vị tác chiến ngày đêm vào sinh ra tử ở vùng hỏa tuyến để rồi nếu c̣n sống th́ tháng tháng được thí cho số tiền lương chết đói như đă nói trên, và nếu chẳng may phải hy sinh nơi chiện địa th́ tiền tử tuất lại bị các quan phụ trách vấn đề này ăn chặn mất.

Các xóm đạo ở rải rác khắp trên lănh thổ trở thành quốc gia trong quốc gia. (Xe đ̣ chạy qua lănh địa này mà vô t́nh cán chết một con chó băng qua đường th́ tài xế sẽ bị khốn nạn với giáo dân ở đây). Các ông linh mục tại các xóm đạo trở thành một thứ lănh chúa áo đen trong giáo xứ và các vùng lân cận chung quanh tại địa phương, quyền hành bao trùm lên trên cả các nhà chức trách địa phương. Điển h́nh là các ông Linh-mục Trần Đ́nh Vận (Dốc Mơ, Long Khánh), Nguyễn Bá Lộc (Cái Sắn, Kiên Giang), Linh mục Tông (Chương Thiện), Linh-mục Nguyễn Lạc Hóa (Biệt Khu Hải Yến, Cà Mâu), Tô Đ́nh Sơn (Phú Yên), Mai Ngọc Khuê (Tân Sa Châu, Gia Định), Đinh Xuân Hải (Phú Thọ Ḥa, Tân B́nh, Gia Định). Ông Linh-mục họ Đinh này ngang tàng đến độ chíếm đọat đất đai của dân lương, bắn chết anh em thương phế binh mà nhà nước vẫn làm ngơ, hồ sơ kiện của nạn nhân bị xếp xó.

Nói chung là các ông linh mục tại các xóm đạo, các ông tỉnh trưởng, quận trưởng, xă trưởng, phường trưởng, khóm truởng và trưởng khóm nhân dân tự vệ đều là lănh chúa lớn, lănh chúa nhỏ tại các địa phương. Nhân viên của 13 tổ chức mật vụ của anh em ông Ngô Đ́nh Nhu và Ngô Đ́nh Cẩn có mặt ở khắp mọi nơi để ŕnh rập những khu vực dân lương sinh họat để kiếm chuyện làm tiền hay dồn vào thế cùng khiến cho nạn nhân phải theo đạo cho xong nợ để giải thoát khỏi bị bắt nạt, v.v...

Tất cả đă làm cho người dân khiếp sợ, lúc nào cũng phập pḥng lo âu sợ hăi, lúc nào cũng hồi hộp giật ḿnh thon thót. Ở trong t́nh trạng này, người dân chỉ cón có một trong hai chọn lựa hoặc là đi theo những lực lượng vũ trang khởi nghĩa với hy vọng đạp đổ cái chế độ đạo phiệt Gia-tô khốn nạn đó đi để khỏi phải bị cái "tôn giáo ác ôn" này tác oai tác quái, hoặc là theo đạo cho xong nợ để được yên thân như Linh-mụcTrần Tam Tỉnh đă viết:

"Có những người cho rằng họ vào đạo để khỏi bị sách nhiễu về chính trị. Quần chúng ở đây, v́ đă từng sống lâu nằm dưới chế độ Việt Minh, nên bị t́nh nghi có liên hệ với "kẻ địch", bây giờ vào đạo là gặp được con đường để tỏ ḷng trung thành với chế độ, hoặc ít ra cũng tránh được những quấy nhiễu của cảnh sát." (24)

Hai chế độ đạo phiệt Gia-tô Ngô Đ́nh Diệm và quân phiệt Gia-tô Nguyễn Văn Thiệu ở miền Nam Việt Nam trong những năm 1955-1975 khốn nạn như vậy đó!



-- @@@@@ (@@@.@@), January 15, 2005.


Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

Bán chức vụ trong chính quyền cũng như trong quân đội gần như công khai và phổ quát và c̣n ghê gớm hơn cả nghịệp vụ bán thánh (simony) trong giáo triều Vatican thời Trung Cổ. Tất cả các vị thế (position) từ anh cảnh sát đưng canh tại một trạm kiểm sóat, lính văn pḥng, lính ma (có tên và giấy tờ là lính nhưng vẫn ở nhà), lính kiểng, sĩ quan sợ chiến đấu xin được làm ở văn pḥng hay hậu cứ, cho đến các chức vụ chỉ huy như đại đội trưởng, chi khu trưởng, quận trưởng, tiểu khu trưởng, tỉnh trưởng, tư lệnh sư đoàn, quân khu và các chức vụ bên hành chánh trong các bộ đều có giá phải mua cả. Dưới đây là bản văn trong sách Chân Dung Tướng Ngụy Sàig̣n nói về một vài mánh mung làm tiền trắng trợn của ông Tướng Gia-tô Phạm Quốc Thuần, giống y hệt như những thủ đoạn làm tiền của ông giáo hoàng và các vị chức sắc cao cấp trong hệ thống quyền lực của Giáo Hội mà chúng tôi xin ghi lại vài đoạn như sau:

"Phạm Quốc Thuần làm tư lệnh quân đ̣an 3 và quân khu 3 trước Nguyễn Văn Toàn khoảng một năm. Kể ra Thuần thuộc lọai cùng vai vế với Ḥang Xuân Lăm, đàn anh của Toàn. Nhưng xét về mặt thân cận với Thiệu th́ hai gă ngang nhau; cùng được Thiệu che chở và trọng dụng

Phạm Quốc Thuần quả là gă tướng ngụy điều hành bất cứ công việc ǵ cũng nhằm mục đích: tiền. Lập phương án tác chiến, chỉ huy hành quân, bổ nhiệm cấp dưới, ra chỉ thị cho cấp dưới.. tất .. tất... cái ǵ cũng phải v́ tiền, thông qua tiền, dính líu đến tiền. Và từ tiền thành vàng, thành kim cương, thành nhà, thành đất... Thuần thường nói rằng: "số vàng, kim cương, và nhà, đất của ông th́ đến khi bị vợ hỏi bất ngờ cũng không thể nhớ thật chính xác là bao nhiêu."

"Phạm Quốc Thuần, xuất thân là một gă bang tá, người Bắc, bỏ nghề, nhảy vào học trường sĩ quan Đà Lạt của Pháp năm 1952... V́ gốc là quan lại nửa mùa, gă rất ưa nghi lễ rầm rộ. Ra khỏi bản doanh phải có xe quân cảnh c̣i hụ dắt đầu dẹp đường cho chiếc xe hơi bóng lộn của Thuần. Trước cửa văn pḥng phải có xe quân cảnh luôn luôn túc trực như dinh thống sứ thời Pháp...

Phạm Quốc Thuần nổi tiếng là "vua tiền"—ham tiền và keo kiệt, làm tiền từ những chuyện lặt vặt nhất, ngay từ hồi làm tư lệnh Sư Đoàn 5 Bộ Bịnh năm 1967 ở B́nh Dương. Bản doanh của Thuần đóng ở Phú Lợi thuộc tiểu khu B́nh Dương do Trung Tá (Gia-tô) Lư Ṭng Bá (tỉnh Trưởng?) chỉ huy. Xét trên nguyên tắc hành chánh th́ sinh hoạt dân chúng ở đây là thuộc quyền điều hành của Lư Ṭng Bá, nhưng v́ Phú Lợi có căn cứ Mỹ đóng (X́-nách- ba cung cấp rượu và gái cho lính Mỹ mọc lên như nấm) nên Thuần giở thói "ăn bẩn" muốn kiếm chác. Thuần ra lệnh các giấy phép mở xi-nách-ba phải được Thuần chứng nhận về mặt an ninh quân sự rồi tỉnh mới được quyền kư cho phép. Như vậy các môn bài không có chữ kư của Thuần th́ tỉnh không được kư, ngược lại, Thuần đă kư th́ tỉnh không được bác đơn. Biết Thuần ăn hớt mỗi giấy phép là 400 ngàn, Lư Ṭng Bá rất ức, dựa vào nguyên tắc và thủ tục hành chánh kiện cáo lên Lê Nguyên Khang—trung tướng tư lệnh Quân Đ̣an và Quân Khu. Nhưng Thuần có thế lực hơn, bới ra những vụ mất đồn, mất súng phạt Bá 60 ngày trọng cấm khiến Bá sợ quá phải chạy đến găi đầu xin thuận theo ư Thuần ...

Lư Ṭng Bá có kể cụ thể: hàng tháng, các viên tư lệnh sư đoàn ngụy được bộ tổng tham mưu cấp cho một số tiền kha khá gọi là quỹ chi phí hành quân, phủ tổng thống cũng cấp cho một số tiền tương tự như vậy, thực chất là cho không đám tướng ngụy ngoài khoản lương chính thức. Khi c̣n ở cấp sư đ̣an, Thuần nuốt gọn mấy khoản tiền đó và c̣n moi thêm tiền của đám trung đoàn, tiểu đoàn. Khi lên cấp quân đoàn và quân khu, Thuần lại nghĩ cách móc hầu móc cổ đám đàn em để lấy mấy khoản tiền đó. Sau khi đốc thúc các sư đoàn bộ binh đánh dồn dập ép về phía Lộc Ninh, thấy Sư Đ̣an 25 do Lư Ṭng Bá chỉ huy có vẻ không được hung hăng lắm, Thuần cho gọi Bá đến bản doanh:

- Thế nào sừ Bá? Công vụ ngó bộ trục trặc dữ? Quỹ chi phí nhiều mà hành quân đánh dồn ép ít đó..

- Dạ tŕnh trung tướng..

- Thôi khỏi dài ḍng ... Chúng ta quen biết nhau từ hồi ở B́nh Dương, dễ hiễu nhau. Ông về suy nghĩ đi, vài ngày nữa ta nói chuyện lại. Tổng Thống nói: "Đánh theo lối con nhà nghèo là có đánh mới chi phí, không đánh chi phí làm ǵ". Thế đấy. Hê Hê.

Một tuần sau, Bá đến tŕnh diện Thuần, khép kín cửa và đặt 100 ngàn lên mặt bàn. Tŕnh Trung Tướng... quả là vừa qua, sư đoàn gặp khó khăn ít hành quân, chưa chi phí đủ mức trên cấp phát...

- Ờ ờ đúng là Cộng quân, họ ngoan cố lăm. Phải nói là họ thiện chiến. Đánh với họ rất khó. Gay thế đấy. Thuần chồm lên gạt đống tiền vào ô ngăn kéo với một động tác rất nhanh và thuần thục..

... Thuần thường bàn với gă đại tá Tuấn "xem những thằng nào có máu mặt" để dùng thủ đoạn ra những mệnh lệnh thật ngặt nghèo, gắt gao khiến đương sự phải chạy tiền lo lót cho Thuần, nếu muốn yên thân.

- Bọn chúng nó cấp thấp mà giầu nứt đố đổ vách, giầu hơn cả tao là cái quái ǵ... Phạm Quốc Thuần thường bệ vệ dùng cái giọng đồng oang oang để chỉ trích đám thuộc hạ, y như gă quan huyện cay cú chỉ trích bọn lục sự, thừa phái giỏi làm tiền ngang ngửa với ḿnh.

- Trung Tướng cứ bóp hầu bóp cổ chúng như chúng bóp hầu bóp cổ dân chúng.—Gă đại tá Tuấn góp ư kiến với chủ tướng.

Theo gợi ư của gă quân sư quạt mo này, Thuần thường bắt các gă tỉnh trưởng lâu lâu lại phải làm một tờ tŕnh xin thuyên chuyển hoặc cách chức một số quận trưởng đương nhiệm, đồng thời xin bổ nhậm một số quận trưởng mới, danh sách do Thuần đưa ra. Cách làm này, đám thuộc hạ đều biết rơ như nh́n vào ḷng bàn tay, những vẫn phải nghe Thuần để Thuần ném đá giấu tay vừa hốt bạc, vừa vờ như vô tư chấp nhận đề nghị sắp xếp nhân sự của chính quyền địa phương. Đối với các tỉnh trưởng kiêm tiểu khu trưởng th́ việc mà giá công khai trực tiếp và thường là tiến hành đồng loạt như một "chiến dịch", tỷ như trong hai năm 1973-1974, Thuần đă cách chức năm gă tỉnh trưởng (Long Khánh, B́nh Tuy, Phước Tuy, Long An, Biên Ḥa) để ăn tiền của các gă tỉnh trưởng mới.

Gă chuẩn tướng Mạch Văn Trường lúc đó là đại tá tỉnh trưởng kiêm tiểu khu trưởng Long Khánh có kể rằng: một hôm, Thuần bỗng nhiên gọi Trường đến thân mật hỏi thăm về gia sự của Trường.

- Ông c̣n mẹ già không? Bà vợ làm ăn có khá không? Lưng vốn nhiều không? Uớc lượng bao nhiêu?

- Tŕnh Trung Tướng, em út mới ở chủ lực về làm tỉnh trưởng.. dạ... c̣n quá nghèo so với 44 ông tỉnh trưởng ở toàn miền Nam..

- Đúng, tôi biết điều đó. Này cái ghế tỉnh trưởng Long Khánh của ông có người muốn xin tôi với cái giá 16 triệu. Thuần thở dài đánh thượt một cái. Đồng tiền bây giờ mất giá quá mà. Tiếng là 16 triệu, những có được là bao? Ở miền Hậu Giang, cái ghế tỉnh trưởng Rạch Giá nghe nói giá 65 triệu. Thế đấy!

- Dạ tŕnh Trung Tướng...

- Thôi, ông làm việc được, và lại c̣n nghèo. Ta thỏa thuận với nhau 8 triệu đi. 8 triệu không hơn không kém! ... Phạm Quốc Thuần vừa nói vừa ngửa ḷng bàn tay nhận tiền bỏ vào cái cặp da đen lúc nào cũng to ph́nh... Một tháng sau, Mạch Văn Trường được phủ tổng thống ngụy gửi giấy báo cứ đi học trường cao đẳng quốc pḥng sau khi đă mă giá thêm với gă đại tá Tuấn với cái giá không thay đổi, Trường đưa ra là 2 triệu đồng.

Người ta c̣n kể thêm là gă đại tá tỉnh trưởng Gia Định Châu Văn Tiên thuộc diện em út tin cẩn của vợ chồng Nguyễn Văn Thiệu, cũng bị Thuần mời đến đ̣i nộp thuế về cái ghế tỉnh trưởng của tỉnh giầu có và an toàn bậc nhất. Vợ Tiên chạy đến kêu với vợ Thiệu và chuyện đó đến tai Thiệu. Tại thằng Tiên keo kiệt chưa nạp chút đỉnh cho cái thằng "Phạm Quốc Tiền" quen "ăn bẩn" đó chớ ǵ?. Thiệu thản nhiên cười nới với vợ - Cứ để đó, xem nó xoay sở ra sao? " Tuy không t́m cách hất Châu Văn Tiên ra khỏi cái ghế tỉnh trưởng Gia Định, nhưng sau đó Thuần sai gă đại tá Tuấn đến buộc Châu Văn Tiên phải thay năm gă quận trưởng cũ là Thủ Đức, Nhà Bè, B́nh Chánh, Tân B́nh, G̣ Vấp để đưa người của Thuần vào. Trong số "tân quận trưởng" đó có gă thiếu tá Hiến, chánh văn pḥng của Thuần về giữ chức quận trưởng Thủ Đức để lo mua nhà mua đất cho Thuần ở vùng này." (21)

Thậm chí cả đến "nước mắm" trong miếng ăn của anh em quân nhân trong quân đội miền Nam cũng qua bàn tay "bao thầu" của các bà "phước" (Soeurs) hay những người có mánh mung giỏi nghề khai thác cái quy luật "cao lễ dễ thưa" với những người có thế lực trong chính quyền để được lănh bao thầu cung cấp nước mắm hay các thứ thực phẩm khác. Chuyện bao thầu bán nước mắm thối cho anh em quân nhân được sách Việt Nam Máu Lửa Quê Hương Tôi ghi lại chuyện "nước mắm thối" này như sau:

"Ông Ngô Đ́nh Thục không từ bỏ một hành động bần tiện nào trong việc làm tiền.. Ông đă nhờ Tổng Thống Diệm ra lệnh cho Đại Tá Phùng Ngọc Trưng (hiện ở Pháp) đang chỉ huy ngành quân Nhu ở Quân Khu I, phải mua nước mắm "thối" của các bà sơ ở Phan Thiết, thứ nước mắm lâu ngày không bán được bị hư thối để bán lại cho gia đ́nh binh sĩ.... " (22)

Đê鮠chuyện nước mắm thối mà các binh lính trong quân đội cũng bị ép phải mua như trên th́ c̣n có thứ ǵ mà chúng (tu sĩ và tín đồ Gia-tô tay sai của chế độ) không nhúng tay vào để ăn chặn tiền viện trợ Mỹ và bóc lột nhân dân ta? Chúng hùa nhau ăn cướp tài sản quốc gia: Rừng Quế ở Quảng Ngăi hết bị lănh Chúa Ngô Đ́nh Cẩn khai thác th́ lại lọt vào tay Tướng Nguyễn Văn Toàn. Giám-mục Ngô Đ́nh Thục ngang ngược coi những khu rừng gỗ trong các tỉnh Long Khánh, Biên Ḥa và B́nh Dương như là của riêng của ông ta, coi quân đội và nhân viên chính quyền như là bầy nô lệ của gia đ́nh họ Ngô để cho ông ta sử dụng khai thác gỗ rừng đem xuất cảng lấy tiền đút túi. Ghê gớm hơn nữa, ông giám mục này lại c̣n ăn cướp đất công, dùng quân xa, vật liêu nhà nước và nhân viên chính quyền xây cất cư xá để bán lấy tiền đút túi. (23)

Ấy là chưa kể đến những dịch vụ buôn bán chức vụ trong chính quyền, bán giấy hoăn dịch, lính ma, lính kiểng và ăn chặn tiền phu cấp tử sĩ của anh em quân nhân tử trận. Nạn nhân chết oan ức như Tướng Nguyễn Văn Hiếu nổi danh là người hiền và liêm chính bị bắn ở ngay tại Bộ Tư lệnh Quân đoàn III không những không được làm sáng tỏ mà lại c̣n bị ém nhẹm. V́ việc này, khi được Phó Tổng thống Trần Văn Hư ơng mời hợp tác "bài trừ tham nhũng," Đại tá Phạm Văn Liễu đă cay đắng đề nghị chính ông Hương nên tự tử (Xem Phạm Văn Liễu, Trả Ta Sông Núi, tập II, tr. 505-506, 508-510) Tất cả sự kiện trên đây cho chúng ta thấy rơ bộ mặt thật của hai chế độ đạo phiệt Gia-tô Ngô Đ́nh Diệm và quân phiệt Gia-tô Nguyễn Văn Thiệu. Rơ ràng là:

Bọn này toàn lũ cuồng nô, Chúng coi dân nước như nô lệ nhà, Thi nhau bóc lột dân ta,: Thượng vàng hạ cám chẳng tha thứ ǵ. Có những bà phước làm giầu bằng những dịch vụ bao thầu bán nước mắm thối cho quân lính (bị cưỡng bách phải mua) như trường hợp nói trên đây và cũng có những người dù không phải là tín đồ Gia-tô, nhưng rất giỏi mánh mung trong kỹ thuật sử dụng cái triết lư "dâng của lễ" và "cao lễ dễ thưa" để làm quen và mua chuộc các ông linh mục hay những người có thế lực trong chính quyền để nắm độc quyền bao thầu các dịch vụ tương tự như trên. Nhờ vậy mà gia đ́nh họ trở nên giầu có, chính bản thân họ mới có thể sống huy hoàng trong nhung lụa, ăn chơi phè phỡn, sớm cà phê sữa, chiều nhậu nhẹt phè phỡn bên những cô gái non nơn nường. Ta gọi họ là những người làm giầu trên xương máu của quân đội và của nhân dân. Trong khi những thanh niên đồng lứa tuổi với họ bị động viện bị đưa đi các đơn vị tác chiến ngày đêm vào sinh ra tử ở vùng hỏa tuyến để rồi nếu c̣n sống th́ tháng tháng được thí cho số tiền lương chết đói như đă nói trên, và nếu chẳng may phải hy sinh nơi chiện địa th́ tiền tử tuất lại bị các quan phụ trách vấn đề này ăn chặn mất.

Các xóm đạo ở rải rác khắp trên lănh thổ trở thành quốc gia trong quốc gia. (Xe đ̣ chạy qua lănh địa này mà vô t́nh cán chết một con chó băng qua đường th́ tài xế sẽ bị khốn nạn với giáo dân ở đây). Các ông linh mục tại các xóm đạo trở thành một thứ lănh chúa áo đen trong giáo xứ và các vùng lân cận chung quanh tại địa phương, quyền hành bao trùm lên trên cả các nhà chức trách địa phương. Điển h́nh là các ông Linh-mục Trần Đ́nh Vận (Dốc Mơ, Long Khánh), Nguyễn Bá Lộc (Cái Sắn, Kiên Giang), Linh mục Tông (Chương Thiện), Linh-mục Nguyễn Lạc Hóa (Biệt Khu Hải Yến, Cà Mâu), Tô Đ́nh Sơn (Phú Yên), Mai Ngọc Khuê (Tân Sa Châu, Gia Định), Đinh Xuân Hải (Phú Thọ Ḥa, Tân B́nh, Gia Định). Ông Linh-mục họ Đinh này ngang tàng đến độ chíếm đọat đất đai của dân lương, bắn chết anh em thương phế binh mà nhà nước vẫn làm ngơ, hồ sơ kiện của nạn nhân bị xếp xó.

Nói chung là các ông linh mục tại các xóm đạo, các ông tỉnh trưởng, quận trưởng, xă trưởng, phường trưởng, khóm truởng và trưởng khóm nhân dân tự vệ đều là lănh chúa lớn, lănh chúa nhỏ tại các địa phương. Nhân viên của 13 tổ chức mật vụ của anh em ông Ngô Đ́nh Nhu và Ngô Đ́nh Cẩn có mặt ở khắp mọi nơi để ŕnh rập những khu vực dân lương sinh họat để kiếm chuyện làm tiền hay dồn vào thế cùng khiến cho nạn nhân phải theo đạo cho xong nợ để giải thoát khỏi bị bắt nạt, v.v...

Tất cả đă làm cho người dân khiếp sợ, lúc nào cũng phập pḥng lo âu sợ hăi, lúc nào cũng hồi hộp giật ḿnh thon thót. Ở trong t́nh trạng này, người dân chỉ cón có một trong hai chọn lựa hoặc là đi theo những lực lượng vũ trang khởi nghĩa với hy vọng đạp đổ cái chế độ đạo phiệt Gia-tô khốn nạn đó đi để khỏi phải bị cái "tôn giáo ác ôn" này tác oai tác quái, hoặc là theo đạo cho xong nợ để được yên thân như Linh-mụcTrần Tam Tỉnh đă viết:

"Có những người cho rằng họ vào đạo để khỏi bị sách nhiễu về chính trị. Quần chúng ở đây, v́ đă từng sống lâu nằm dưới chế độ Việt Minh, nên bị t́nh nghi có liên hệ với "kẻ địch", bây giờ vào đạo là gặp được con đường để tỏ ḷng trung thành với chế độ, hoặc ít ra cũng tránh được những quấy nhiễu của cảnh sát." (24)

Hai chế độ đạo phiệt Gia-tô Ngô Đ́nh Diệm và quân phiệt Gia-tô Nguyễn Văn Thiệu ở miền Nam Việt Nam trong những năm 1955-1975 khốn nạn như vậy đó!



-- @@@@@ (@@@.@@), January 15, 2005.


Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

Thang viet bai nay dot ve van hoa ,ca ve mat chinh tri.Ke thu chinh cua DAN TOC VN hien nay la bon cam dau lanh dao Ha Noi va bon BKinh,ngoi do ma ke le nhung chuyen khong co.Noi cai chuyen so dang ve toan hoc da thay thang nay ngu.Luong chuan uy cua VNCH hoi thoi ong Diem la 3250,trong luc do 1 to pho binh dan la 3 dong,to lon la 5 dong.Nhu vay tien luong moi thang anh chuan uy do mua duoc 650 to.Moa anh chuan uy CSVN hien nay cho la 1 trieu,pho hien nay la 10 ngan 1 to ,nhu vay anh nay chi mua duoc co 100 to.Neu so voi muc song cua mien Bac vao nam 1960 thi moi cac ban hay doc cuong THEP DEN cua DANG CHI BINH ,mot diep vien cua VNCH bi CS bat khi ra hoat dong o mien Bac thi ro.Thang viet bai nay dang duoc thuong 1 huy chuong HO CHU TIT.

-- Lin Tran (Lin@hotmail.com), January 15, 2005.

Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975



-- (tosu_cs@yahoo.com), January 15, 2005.

Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

Thằng Năm Ḷi ( khu ) ăn nói Y trang bài bản của tụi chính trị viên cộng sản được dzạy dzỗ từ trường Đại Học Tư Tưởng Ngu Dzốt Hồ Chó Minh.

Miền Nam Việt Nam hay Việt Nam Công Hoà là 1 thể chế Tự DO - Dân Chủ, mọin người đân được tự do chọn Tôn Giáo Họ tin th́ trong chính quyền có người Phật Giáo, Thiên Chúa Giáo, Tin Lành, Phật Giáo Hoà Hảo, Cao Đài,... là chuyện thường.

Toà Thánh Vatican kho6ng là cái quái ǵ với VNCH

Từ 1954-1975 : VNCH đă bị Xâm lấn bởi bọn Giặc Cờ Đỏ vọng ngoại do thằng Tay Sai Lang Sói Chó Chết Hồ Chó Minh ăn lương trả của bọn Kremlin : Lenin và Staline mà đanh tâm đem súng Đạn NGa = Tầu Cộng Về tàn phá Hai Miền Nam Bắc.

Thay v́ Xây Dựng Việt Nam Tiến Bộ : Như Xây Cất Trường Học Bệnh Viện , Cầu Cống, Phi và Hải Cang, Cờ Quan Cơ Xưởng Kỹ nghệ, th́ Hồ và Bè lŨ đă xây dựng Bắc Việt Nam làm 1 Pháo Đài cho mô.ng bá quyền Liên So + Tầu Đỏ.

Từ 1954-1975 : Những Việc Hồ Chó Minh và bè lũ đảng CSVN đă Làm

1.- Tàn Sát Trí Thức ( Rường Cột cho chất sám xây dựng miền bắc Việt Nam )

2.- Tuân Lệnh Mao Trạch Đông : Dùng cái Danh Cải Cách Ruộng Đất để tàn sát hết người biết xây dựng Ruộng Vườn về cung và cầu ( chính sách ngu dân của Tầu Ḥng đồng Hóa Việt Nam )

3.- Dùng Bần cố nông 3 đời cao trị toàn cơi miền Bắc để đễ bề làm nghĩ vụ Quốc Tế xâm Lăng VNCH, Lào Miên và Thái Lan cho chủa nghĩ Co6.ng Sản Bá quyền Trung-Sô

4.- Xâm Lăng VNCH tàn sát dân lành bằng khủng bố gie6't dân lành không gớm tay qua 1 bọn thảo khấu có thành tích du côn trộm cướp giếtngười vô tội vạ loài lang sói do Tổng Cục 2 và Măt Trận Phỏng Giái Miền Nam là con đẻ của Trung - Sô do Hồ tạo ra theo lệnh quan thầy.

5.- Từ 1975-2005 Dảng Cộng Sản Việt Nam hoàn toàn đưa Việt Nam đến chỗ kiệt quệ nhân tàin nghèo đói và đă và đang bị tụi Kẻ thù truyền kiếp của cha ôngta là TẦU PHÙ nó đồng hóa

-- (Hong Ha @ DDe Yen Phu.Net), January 16, 2005.



Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

Chau oi ong bao chau nay

Chuyen VNCH co ban thiu thoi nat hay khong la chuyen cua 30 nam ve truoc

Chau va ong deo song vao thoi day nen biet the deo duoc

Thang @@rschloch no post bay len de bao ve dang cuop nha no. The chang nhe ngay xua Tan thuy Hoang giet nhieu nguoi thi bay gio dang cung duoc phep giet nguoi hay sao

Chuyen thoi bay gio la dang no hut mau dan

chuyen bay gio la Vn con nhieu thang ngu nhu chau

-- chien si diet cong (chiensidietcong@yahoo.de), January 17, 2005.


Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

Nhung bài mạt sat VNCH th́ chung ta đă hiểu từ đâu tơi.Con ai hơn nữa la CSQT. CSQT biêt la VNCH vân sông và Dân Miên Nam vẫn trung thành voi che do CH sau 30 năm mât nươc chỉ v́ chê độ này vơi nhưng sai lâm nhỏ , kho khan cua mot che dô dân chủ tự do tre do Tông Thông Ngô dinh Diêm sang lập, nhưng vẫn là chê do dân chủ tự do dễ thở. Người dân được sông thoải maiđược quyền phat biêu chỉ trichmà không sợ bị băt bơ. một quan đoi anh dung tranh dau cho gtu do, 30 nam sau van la mot hinh anh dezp trong ḷng người Việt . T́nh anh linh chiên van tha thiêt. La co CH van phat phoi bay khap nam chau. µ Trong khi do Che do CS da bi pha san tu trong goc quan thay So Viet, dai da

-- Nguyen Tuong Thinh (nguyentuongthinh@skynet.be), January 24, 2005.

Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

Nhung bài mạt sat VNCH th́ chung ta đă hiểu từ đâu tơi.Con ai hơn nữa la CSQT. CSQT biêt la VNCH vân sông và Dân Miên Nam vẫn trung thành voi che do CH sau 30 năm mât nươc chỉ v́ chê độ này vơi nhưng sai lâm nhỏ , kho khan cua mot che dô dân chủ tự do tre do Tông Thông Ngô dinh Diêm sang lập, nhưng vẫn là chê do dân chủ tự do dễ thở. Người dân được sông thoải maiđược quyền phat biêu chỉ trichmà không sợ bị băt bơ. một quan đoi anh dung tranh dau cho tu do, 30 nam sau van la mot hinh anh dezp trong ḷng người Việt . T́nh anh linh chiên van tha thiêt. La co CH van phat phoi bay khap nam chau. µ Trong khi do Che do CS da bi pha san tu trong goc quan thay So Viet, dai da sô dân chung thu hận che do nay ngay ca trong hang ngu can bo cao cap va bo dôi da khong ngan ngai chông lai che do va mac ao Dan Chu Tu do. Mot che do mà nguoi dan so can bo, công an bô dôi như nhưng ông thân lua. an com phai dau noi dau khay khi can bô di ngang nha. che do bat bo ai là bat. << giai pong saigon 30thang tu 75 chua vua long lai con tan sat va bỏ tu ca mot dan tôc mien Nam vao trai cai tao. Tao ra moi thu khong rua duoc cho nguoi Mien Nam cung mot noi giong voi ho.

Chung ta hay doi no CSVN ,hay trả lai Tu do Dan chu cho dat nuoc, tra lzai nhung gi da danh cua Mien Nam va phai cui dau xin loi dan tôc. Ho c̣n thieu no Hoà giai cua Tông Thông nhân đao VNCH Dương Van Minh ( Big Ming), ho con thieu no nguoi da tha chet cho hang ngan bô doi BV neu khong vi cư dan de ra lenh buong sung.ông neu khong cư nuoc thi phai cư dan va Tông VNVH là mot Tông Thông anh dung không so chet va ngôi lai Dinh Dôc la^p, mot thuên trương không bo tàu chim. dê cư hang van sinh linh và de cư Saigon khong bi do nat trong mau lua. Se cho ngay DC TU do tro lai và la co VNCH se tro lai phat phoi tai thu do saigon. bao tuong lanh si quan tu van de bao ve danh du cho VNCH va vi ho phai nghe lenh Tông thong VNCH. Dieu nay khong con ao tuong vi nhung nguoi CS cu da dung chung voiµ hang ngu CH de cư nuoc trong mot Viet Nam moi doan ket trong tinh thuong va tu do dan chu nhan quyen trong nhung ngay thang sap toi voi la co TINH THUONG là la co chuyen tiep cua Viet Nam thông nhat trong do la co VNCH là la co me don nhan nhung dua co CS cu vao long de cư dat nuoc ra khoi dia nguc cua hận thù. Ngay ha^n thu da châm dut Ṭan dân hay tghưc tinh doan ket trong la co de ket lieu che do CS tuc la CHXHCNVN.

Toàn dân nên nhơ không ca^m lây la co TINH THUONG , la co Vang lich su mở rông thi chung ta phai chap nhan la co do sao vang nhieu thap nien nua hoac mot la co Mat trân Phỏng Gi.. Mien Nam moi do nhung can bo cao cap cua che do CS dôi lot, khoac mot ao dan chu moi voi vai dôi lap cuôi o Hai ngaoi de loai bo VNCH , Mot che do, mot dan tôc mot than mot minh da duong daû che do CSQT fat xit va tan bao nhat the gioi do la CSVN.

Toan dan hay dung len voi la co TINH THUONG . Trong nuoc va ngoai nuoc. CH hay trung lap. Cong san cu hay cs cap tien va tat ca nhung nguoi VN da lon len voi la co do sao vang. Hay vi su song con dan toc mà bo han thu khong phai hoa giai kieu bip bopCS mà hoa giai voi dat nuoc voi la co Tinh Thuong Xin hay xem trang

www.mattrantinhthuong.com

Vơi CUÔC CACH MẠNG TINH THƯƠNG vơi la co T̀NH THƯƠNG Toà dân Nam Bac, Hai Ngoai se cư dat nuoc ra khoi dong bun CS.

KTS Minh Luc Nguyen Tuong Thinh

-- Nguyen Tuong Thinh (nguyentuongthinh@skynet.be), January 24, 2005.


Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

Nêu anh em ở trong nuoc muôn biêt sự thật của một Việt Nam tươi sang. Sự thật của hai chê độ một cach công băng hay xem www.mattrantinhthuong.com Nhât là hảy xem Lời kêu gọi sô 2 của Mặt Trận T́nh Thương được đăng trọn bài vừa mơi đây trên diễn đàn dân chủ, một diễn đàn co tu cach nhat và được toàn dân Việt Nam theo giỏi và tin cậy.

Xin nhac lại CHUNG TA ĐANG SÔNG TRONG THOI KY NGUY KHÔN của cuộc Xâm lăng TRung Cộng. Chung ta khong co quyen hại nhau nữa. Ưu tiên là dành lại chủ quyền trong tay một Tập doàn Ban nươc là Chinh quyên Ha noi. xin nhac them chung trả tiền cho nhiều tên đội lôt Cộng Hoà ntrong diễn đàn này để hại người Quôc Gia cac chien hữu biêt tôi muôn noi ai.

Kinh men

KTS Minh Luc Nguyen Tuong hinh

-- nguyen tuong thinh (mattrantinhthuong@skynet.be), February 08, 2005.


Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

Xin hăy vào trang Web :

www.mattrantinhthuong.com

Để được thấy "cờ đỏ sao vàng " tượng trưng cho một chế độ hại nước hại dân tôi tớ Chệt cộng ".

-- thich du thu (toollovers@comcast.net), February 08, 2005.



Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

địt mẹ tụi VNCH tụi mày là lũ toàn là què cụt mà cứ khoe tưởng đẹp lắm à ? nói cho nhiều th́ cũng đéo lành mà cũng to mồm

-- địt mẹ (themykien@tochamaythangnguychoma.com), February 11, 2005.

Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

VNCH tụi mày là lũ toàn là què cụt nhưng cũng c̣n hơn tụi CHXHCN là lũ chó đẻ .

Những người VNCH đă ,đang và tiếp tục mạnh dạn không chấp nhận một cá nhân một đảng phái ,một thế lực nào đi ngược lại quyền lợi dân tộc .Họ thẳng thắn nguyền rủa chửi bới những thành phần lănh đạo ngu xuẩn ,xấu xa ,làm tổn hại đến danh dự hay quyền lợi tổ quốc .

C̣n tụi CHXHCN th́ sao ? chỉ phục vụ ,làm tôi tớ cho đảng cộng sản sán lải Hà Nội tôi tớ Chệt Cộng .Họ tối ngày chỉ biết nghe theo ,làm theo ,sống theo những ǵ đảng cho phép .Thật ra ta cũng thấy buồn cho họ v́ họ phải như vậy ,họ không có quyền lựa chọn ,chỉ có bọn hô hào ủng hộ hay chấp nhận vui vẻ làm chó cho bọn cộng sản mới đáng nguồn rủa .

Tóm lại những người Việt bị Cộng sản kềm kẹp là những người đáng thương và cũng là thành phần ruột thịt của những người Việt hải ngoại .

C̣n bọn hô hởi ,tâng bốt ,bảo vệ ,hy sinh cho bọn sán lải Hà Nội tôi tớ cho Chệt Cộng là đáng kinh tởm .

-- thich du thu (toollovers@comcast.net), February 11, 2005.


Response to VĂ€I SỰ THẬT VỀ VIỆT NAM CỘNG HĂ’A TRONG THỜI KỲ 1954-1975

Chúng ta tranh căi ai cũng đều có lư của nhau cả Có thục mới vực được đạo , ông bà dạy thế Dù CSVN thôn tính VNCH 30 nam nay, nhưng chúng vẫn không làm cho nhân dân việt nam hạnh phúc năm 1979 lũ khốn CSVN bắt thanh niên việt nam đem sng chiến trường campuchia, trung quốc, bao nhiêu thanh niên bị thân tàn ma dại từ tham vọng bá quyền của CSVN kinh tế nghèo đói lạc hậu vào hàng nhất nh́ thế giới đó là thảm cảnh cảa CSVN gây ra cho Việt Nam Nhưng bon chúng sẽ không thực hiên được điều đó lâu đau V́ nhân dan VN đă phải sống những tháng ngày "giải phóng" d0ói khổ rồi VNCH MUON NAM

-- nguoiVNCHmoi (loveisonyourway@yahoo.com), March 10, 2005.

Moderation questions? read the FAQ