Đừng bao giờ đùa với những nỗi đau như thế

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Trích từ website mới tinh TRUYỀN ĐƠN KÊU GỌI : ĐỨNG LÊN LẬT ĐỖ BỌN TAY SAI BÁN NƯỚC CSVN TRƯỚC KHI ĐUỔI QUÂN TRUNG CỘNG XĂM LĂNG

Đừng bao giờ đùa với những nỗi đau như thế

 

Bùi Thị Lài

 

Tựa của bài này là một câu mà Lài mượn trong mục Chào buổi sáng của tác giả Thanh Thảo trên báo Thanh Niên ra ngày thứ hai 10.1.2005. Nguyên văn đoạn ấy như sau:

Đó đây, vào lúc đội tuyển bóng đá Việt Nam thua bẽ bàng trước Indonesia và bị loại khỏi Tiger Cup, có vài ư kiến cho rằng: bóng đá th́ dù sao cũng chỉ là... bóng đá, làm ǵ mà các anh “nâng cấp” nó lên thành niềm tự hào dân tộc hay là nỗi đau của hàng triệu người Việt Nam, to tát quá, ghê quá (!). Đúng, bóng đá th́ lúc nào và ở đâu cũng chỉ là bóng đá, nhưng quí vị có biết có nước rất lớn trên thế giới này mà sự vinh quang và vĩ đại tưởng như đă có đủ, nhưng họ vẫn đau, thật sự đau chỉ v́... đội tuyển bóng đá quốc gia của họ 4 năm trước lọt được vào chung kết World Cup, tuy rồi cũng bị loại ngay ở ṿng đầu, nhưng hai năm sau th́ bị “out” ngay từ ṿng đấu loại ở châu lục, và chỉ c̣n biết ngồi nhà xem ti vi khi ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh được tổ chức ở Đức năm 2006. Đấy là mới nói đến nỗi đau, chưa nói đến những niềm tự hào mà bóng đá mang lại cho một quốc gia, một dân tộc. Bởi có những quốc gia mà niềm tự hào lớn nhất của họ chính là... bóng đá. Có sao đâu! Cứ nghĩ đến cảnh hàng mấy vạn người trên sân Mỹ Đ́nh lặng ngắt và như oà khóc lúc đội tuyển Việt Nam bị Indonesia dẫn 3-0 và mọi hy vọng đă tắt, ta mới hiểu bóng đá tác động thế nào đến một cộng đồng, một đất nước. Đừng bao giờ đùa với nỗi đau như thế! (Lài xin viết đậm câu này cho trang trọng.)

Ôi! Giờ th́ Lài hiểu rồi, nỗi đau bóng đá của Lài chỉ kéo dài chưa đến 5 phút, nhưng nỗi đau của ông Thanh Thảo và hàng triệu người hâm mộ bóng đá khác lại kéo dài hơn thế nhiều. V́ thế Lài nên tôn trọng nỗi đau bóng đá của người khác.

Tuy vậy, ḷng Lài đang ấm ức, nhưng ấm ức v́ chuyện khác. Số là Lài là một độc giả thường xuyên của báo Thanh Niên. Mấy hôm trước Lài đọc được tin ngư dân Việt Nam bị các tàu mang cờ nước ngoài giết hại ở vịnh Bắc bộ, nhưng các tàu mang cờ nước ngoài là của chính xác nước nào th́ báo không nói rơ. Dường như tin này chỉ được báo Thanh Niên quan tâm, đăng liên tiếp trong 3 ngày 12, 13, 14 tháng 1. Và hầu như tất cả các tờ báo lớn c̣n lại trong nước không hề nhắc đến. Rồi trên trang nhất ra ngày 14.5.2005 có tin: Tàu Trung Quốc tấn công giết hại dă man ngư dân Việt Nam. 9 người vô tội bị bắn chết, 7 người bị bắn trọng thương, 8 người bị bắt giữ trái phép. Việt
Nam yêu cầu phía Trung Quốc chấm dứt ngay hành động sai trái nói trên.

Lài nghĩ, ai đọc tin này cũng phải đau ḷng cho các nạn nhân, cho tang tóc mà những người thân của họ phải nhận lănh. Và c̣n số phận những người c̣n sống mà bị bắt giữ th́ như thế nào đây? Thôi, Lài xin không bàn thêm và để mỗi cá nhân tự xử lư lấy t́nh cảm do hung tin mang đến theo cách của ḿnh, tự chọn lấy cho ḿnh một thái độ trước nó. Riêng ḿnh, Lài nghĩ rằng, thiên nhiên độc ác với con người bằng cách tạo ra thiên tai, con người muốn chống đỡ cũng khó khăn, và có oán th́ chỉ biết oán trời, oán đất một cách tiêu cực. C̣n con người độc ác với con người th́ khác. Con người không thể tiêu cực và im lặng trước những cái ác như thế. Mọi người lặng ngắt và như oà khóc v́ thua một trận bóng, c̣n với tang tóc này th́ không lẽ chỉ lặng ngắt và như oà khóc thôi sao? Nó sẽ tác động thế nào đến một cộng đồng, một đất nước?

Lài có ư chờ những thông tin mới về vụ này nhưng có vẻ như nó được chuẩn bị để được quên đi và... sẽ tự hết đau (?). Nếu thế th́ khả năng chịu đựng của dân tộc ta quả là ḱ dị. Chúng ta đau v́ bóng thủng lưới, mà không đau v́ đạn thủng ngực. Lại tự hỏi, nếu vụ việc này xảy ra cho một đất nước khác như Nhật, Mỹ, Hàn Quốc... th́ người dân trong các nước ấy và dư luận quốc tế sẽ phản ứng như thế nào?
Chắc chắn không phải là sự im lặng!

Đừng bao giờ đùa với nỗi đau như thế! Vâng, nếu chúng ta không đùa với nỗi đau thất bại trong bóng đá như thế, th́ cũng đừng bao giờ im lặng và lăng quên nỗi đau có nước mắt, máu và sinh mệnh đồng bào.

Viết đến đây th́ Lài nghe đứa con gái út 3 tuổi hát bài hát do cô giáo ở trường mầm non dạy, My hát rằng:

Chú bộ đội ơi
Cháu yêu chú lắm
Chú đi trong hàng ngũ
Mang súng trên vai
Tranh đấu cho ḥa b́nh...

Chúng ta đă trang bị tinh thần Tranh đấu cho ḥa b́nh cho các cháu bé 3 tuổi kỹ lưỡng như thế, vậy c̣n chúng ta th́ sao? Niềm tự hào dân tộc hay là nỗi đau của hàng triệu người Việt Nam nằm nơi những cú bóng thủng lưới trên sân hay ở dấu đạn xuyên thủng ngực con người?



-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), January 24, 2005

Answers

Response to Đừng bao giờ đĂ¹a với những nỗi đau như thế

Hang trieu con nguoi dau don, tui nhuc voi 1 tran thua bong da khu vuc

Nhung vo cam truoc cai chet hang chuc dong bao minh, 0 muon nghe, 0 muon biet

-- Chien si (Chien si diet cong@yahoo.com), January 24, 2005.


Response to Đừng bao giờ đĂ¹a với những nỗi đau như thế

To^i kho^ng nga.c nhie^n vi` chuye^.n "im lan.g" na`y cua? tu.i CS mie^`n Bac'. 60 chu.c nam nay, tu.i no' da~ ngu.y trang duoi' chie^u ba`i "giai? phon'g" va` "cach' man.g" de^? da^y? han`g trie^.u sinh linh va`o cho^~ che^t', thi` va`i man.g ngu* phu? bi. tu.i Trung Co^n.g gie^t' thi` co' dang' gi` phai? noi' !! Tu.i CS la` mo^.t tu.i vo^ luong ta^m, vo^ gia dinh`, vo^ to^? quo^c' ma` !! Mo^.t dam' SUC' SINH !!

-- saigon (saigon@hcm.vnn.vn), January 24, 2005.

Response to Đừng bao giờ đĂ¹a với những nỗi đau như thế

Tôi không ngạc nhiên v́ chuyện "im lặng" này của tụi CS miền Bắc. 60 chục năm nay, tụi nó đă ngụy trang dướí chiêu bài "giải phóng" và "cách mạng" để đẩy hàng triệu sinh linh vào chỗ chết, th́ vài mạng ngư phủ bị tụi Trung Cộng giết th́ có đáng ǵ phải nói !! Tụi CS là một tụi vô lương tâm, vô gia đ́nh, vô tổ quốc mà !! Một đám SÚC SINH !!
Post lại cho saigon (saigon@hcm.vnn.vn), January 24, 2005.

-- (test@test.test), January 24, 2005.

Response to Đừng bao giờ đĂ¹a với những nỗi đau như thế

http://www.petitiononline.com/

dda~ bi. "unreachable" ???

-- Sung M16 (SungM16@yahoo.com), January 24, 2005.


Response to Đừng bao giờ đĂ¹a với những nỗi đau như thế

H:\>nslookup www.petitiononline.com Server: ares.cc-ntd1.covad.com Address: 172.16.2.24

DNS request timed out. timeout was 2 seconds. *** Request to ares.cc-ntd1.covad.com timed-out

-- Sung M16 (SungM16@yahoo.com), January 24, 2005.



Response to Đừng bao giờ đĂ¹a với những nỗi đau như thế

tro treu cho bon phan dan hai nuoc CS nhung loi noi cua chung hoan toan doi tra, nguoc lai, chung goi tat ca ngoai chung ra la BON PHAN DONG, BON CHONG DOI, Lao HO truoc khi chet biet se xuong dia nguc gap Le nin Cac mac, biet ma van noi: Toi de lai muon van tinh thuong yeu cho dong bao... Khong hieu SU GIA DOI GHE TOM NAY co loi nao ma ta xiet.

Chi thay DAU qua,.

-- (aaa11111@yahoo.com), January 25, 2005.


Response to Đừng bao giờ đĂ¹a với những nỗi đau như thế

Sống trong cái CHXHCN nhà nước sán lải cộng sản Hà Nội tôi tớ Chệt Cộng cho tủi nhục th́ tủi nhục ,cho vinh quang th́ vinh quang .

Dân chúng bị Chệt Cộng giết như chó th́ nhà nước sán lải cộng sản Hà Nội tôi tớ Chệt Cộng lại làm lễ ăn mừng 55 năm t́nh hữu nghị "CHXHCN CHNDTQ " .

Người dân Việt chỉ c̣n một cách và chỉ một cách duy nhất là đồng đứng lên lật đổ bọn sán lải cộng sản Hà Nội tôi tớ Chệt Cộng trước khi bị Chệt Cộng diệt chủng với sự tiếp tay của bọn gia nô Hà Nội .

-- thich du thu (toollovers@comcast.net), January 26, 2005.


Moderation questions? read the FAQ